VỤ BÍ ẨN CON MẮT LỬA - Trang 68

ra, khóa cửa một ngôi nhà hoàn toàn trống rỗng có phải là buồn cười
không?
Ba bạn bước vào một hành lang tối om. Bên này và bên kia hành lang có
hai gian phòng rộng lớn, trống không và đầy bụi bậm.
Hannihal bước vào căn phòng mà cậu đoán là phòng khách. Hannibal nhìn
xung quanh nhưng không thấy gì nhiều. Bộ đồ gỗ đã dọn đi sạch. Những
vách tường, có phủ gỗ hồ đào, mặc dù có lớp bụi nhưng cũng sáng bóng lên
yếu ớt.
Không có gì để coi hết, nên thám tử trưởng quay gót sau khi băng qua tiền
sảnh, tiến hành thám hiểm gian phòng kia.
Rõ ràng phòng này dùng làm thư viện. Trên ba vách tường vẫn còn những
hàng kệ. Nhưng sách thì đã biến mất. Tại đây, cũng chỉ nhìn thấy có một
lớp bụi thôi. Hannibal đứng một hồi ngay giữa phòng, vẻ mặt đăm chiêu.
- A! Cuối cùng Hannibal thốt lên.
- "A!" nghĩa là sao? Peter hỏi. Mình, thì mình đâu có thấy cái gì đủ hay để
kêu "A!” đâu.
- Nếu vậy, thì cậu sẽ không bao giờ trở thành thám tử hạng nhất nổi đâu,
Peter à! Hannibal trả lời. Cậu không có đầu óc quan sát... Cậu hãy nhìn
phần tủ sách ngay trước mặt đi nào...
Peter mở căng mắt ra.
- Mình chỉ nhìn thấy những hàng kệ phủ đầy bụi, Peter thú nhận.
- Tuốt ở đầu... Hannibal chỉ. Mấy tấm kệ hơi nhô ra một chút so với đoạn
kệ tiếp theo. Theo mình nghĩ, điều này có ý nghĩa!
Thám tử trưởng bước đến chỗ khả nghi và kéo một trong những tấm kệ lòi
ra. Tấm kệ này, cũng như những tấm nằm phía trên và phía dưới, xoay
chậm chậm. Cả một phần vách tường chịu những hàng kệ dịch chuyển ra
như thế. Phía sau có một lỗ hổng tối, hình cánh cửa.
- Nhìn kìa! Hannibal kêu. Có phòng mật! Mình phát hiện thấy, chỉ nhờ
cánh cửa gắn đầy hàng kệ đóng không kín!
Peter không tin nổi vào mắt mình.
- Trời ơi! Peter thốt lên. Trời ơi! Đúng là một phát hiện!
Nhưng Hannibal đang phấn khởi sẵn sàng hành động ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.