bìa rừng để chờ thám tử trưởng. Cậu vấp lần nữa và đã té ngã nếu không
được Konrad giữ lại.
- Chị Anna ở đâu? Konrad lo lắng hỏi.
Hannibal chỉ một chỗ có khối đá trắng to nhô lên khỏi cỏ.
- Em thấy Joe Haveling đi về hướng này.
Đúng lúc đó, có tiếng la yếu ớt vang đến. Tiếp theo là tiếng khiếp sợ. Đồng
thời có tiếng nghe đục, như có người đang dùng hai nắm đấm vào một cánh
cửa.
- Chị Anna ơi! Konrad gọi.
Một con chồn hôi chạy qua giữa hai chân Peter rồi biến mất dưới cây.
- Chị Anna! Tụi em đến đây! Đến lượt Hans hét lên.
Hans, Konrad, Hannibal cùng nhau đâm vào rừng, định hướng theo tiếng la
và tiếng đập cửa. Peter bị ho liên tục. Hannibal không hiểu tại sao mình
chưa bị ngạt thở.
- Chị Anna! Hans lại hét lên. Chị Anna ơi! Chị đang ở đâu?
- Đây!... Ngả này... Cho tôi ra đi!
Anh Hans và anh Konrad vượt qua Bob và Peter lao nhanh tới. Hai anh em
chạy giữa cây rừng, bẻ gẫy những cành cây ngăn cản đường chạy. Hai cánh
tay của họ huơ như những cái gặt cỏ. Ba Thám Tử Trẻ đi theo sau. Đột
nhiên cả nhóm đến một khu rừng thưa nhỏ và thấy có một nhà chòi ngay
giữa.
Đó là một nhà chòi hết sức thô sơ, nhưng xây bằng ván gỗ chắc chắn và có
giấy tráng nhựa đường để chống mưa gió. Nhà chòi hình vuông và chỉ có
một cửa sổ nhỏ hẹp, gần như nằm ngay dưới mái để lọt ánh sáng vào. Giấy
tráng nhựa hư hỏng khá nhiều, nhưng trên cửa có tay cầm và cái khóa mới
toanh lóng lánh.
Ba thám tử bước vào khu rừng thưa, thì Hans đang cố phá cánh cửa bằng
vai.
Cửa không lung lay chút nào.
- Cửa chắc quá - Konrad nói. Chị Anna ơi, chị đừng lo! Konrad nói với chị