VỤ BÍ ẨN CON SƯ TỬ CĂNG THẲNG - Trang 57

Nhưng rắn không gây ồn ào…
Mike đột nhiên nhận thấy Hannibal không nghe nữa. Thám tử trưởng lắng
tai nghe rồi nói khẽ:
- Hiện ta đang cách nhà bao xa?
- Khoảng năm mươi mét. Cuối dốc này có hàng rào và...
- Suýt! - Peter ra lệnh - Ồ!... Cái gì vậy?
Tất cả đứng lại lắng tai nghe. Một âm thanh vừa thấp, vừa lớn và vừa kêu
rít vang lên, cùng với tiếng rung động mạnh. Ba thám tử nhìn nhau. Âm
thanh mạnh dần. Rồi một thứ tiếng động khác vang lên. Giống như tiếng
rên the thé cao dần, cao dần, làm điếc tai.
- Hu! Mình không thích tí nào! - Peter nói khẽ - Giống tiếng khóc than của
kẻ bị đày ở địa ngục. Có lẽ bọn mình nên quay về.
Hannibal vừa sợ vừa tò mò.
- Tiếng này... Hannibal bắt đầu nói... là... là…
Hannibal đang tìm từ ngữ để nói, thì tiếng hét rùng rợn mạnh lên nữa, rồi
trở thành một tiếng cao đến nỗi tất cả muốn bịt tai lại.
- Hihihihihi… Huhuhuhuhu... Hihihihi!
Bob không chịu được nữa. Cậu quay gót bỏ chạy như bị ma đuổi. Hannibal
và Peter cũng chạy theo Bob.
- Ê! Chờ đã! - Mike la lên.
Giọng Mike khẩn thiết đến nỗi ba thám tử trẻ đứng sững lại. Khi quay lại,
ba bạn thấy Mike đang ôm bụng cười.
- Các cậu không có gì phải sợ hết! - Mike nói - Tiếng đó, chỉ là tiếng của
máy nghiền xác xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.