VỤ BÍ ẨN CON SƯ TỬ CĂNG THẲNG - Trang 89

Giống cái hộp bị tháo tung.
- Có thể cái máy tách kim loại đã qua đây rồi - Hannibal nói.
- Có thể... Chờ một chút! Dường như máy chưa làm việc xong.
Peter cúi xuống lượm một thanh sắt dài.
- Kim loại đây, chứ còn gì nữa.
Hannibal reo lên vui mừng.
- Hay quá, Peter ơi! Có thể đây là cái ta đang tìm. Cho mình xem đi!
Peter đưa thanh sắt, nhưng Hannibal vừa mới cầm thì thả ra ngay, xém bị
dập ngón chân.
Peter trêu:
- Trời, chắc là cơ bắp cậu làm bằng bánh da lợn quá!
- Thì… mình không ngờ... - Hannibal giải thích và cầm thanh sắt lên. Nặng
thật!
- Tất nhiên là nặng rồi! Lúc mình phải dỡ cả một chiếc xe tải thanh sắt như
thế này cho chú Titus, mình than phiền đâu phải để giỡn chơi đâu.
Hannibal im lặng, mắt dán vào thanh sắt. Mắt thám tử trưởng sáng lên một
cách lạ lùng.
- Mình không chú ý - Cuối cùng Hannibal nói - Nhưng mình chắc chắn là
thanh sắt mà mình lượm để cất riêng hôm ngày đầu không...
Hannibal ngưng nói, miệng vẫn há to.
- Có chuyện gì vậy Babal? - Bob hỏi.
- Kh... không có gì.
Hannibal để thanh sắt lên vai, rồi hối thúc:
- Nhanh lên! Về nhà ngay!
- Để làm gì? - Peter phản đối - Nếu chỉ một thanh sắt thôi làm cho cậu thấy
hạnh phúc, thì ta hãy cố tìm thêm mấy thanh nữa.
- Chắc chắn mấy thanh khác sẽ không giống thanh mình nghĩ...
- Nghĩa lả sao?
- Có thể thanh không bỏng... tức là được làm rỗng để chứa một lô kim
cương!
Hannibal chạy ra hàng rào...
Ba Thám Tử Trẻ nhanh chóng tìm ra anh Konrad và lên đường về Rocky.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.