VỤ BÍ ẨN HANG ĐỘNG RÊN RỈ - Trang 82

người đàn ông nhỏ đang tựa lưng vào vách, mặc đồ đen từ đầu đến chân:
nón vành rộng màu đen cho đến đôi ủng da màu đen, tay phải ông cầm
khẩu súng cũ. Còn gương mặt nhìn về phía hai thám tử... gương mặt chỉ là
cách nói thôi... Thật ra dưới cái mũ vành rộng chỉ là một cái đầu lâu. Còn
bàn tay cầm súng chỉ còn là xương!
- Úi chà! Úi chà! Peter thốt lên.
Không ai bảo ai, Hannibal và Peter cùng bỏ chạy. Và trong khoảng thời
gian kỷ lục, cả hai cùng một lúc ra đến đường hầm.
- Bọn mình trở lại đây làm gì vậy, Babal? Peter hỏi sau một hồi im lặng.
Đâu thể thoát ra bằng ngã đó.
- Tất nhiên! Hannibal trả lời. Nỗi sợ hãi đã làm rối loạn đầu óc ta.
- Vậy bọn mình nên tiếp tục cuộc thám hiểm.
- Đồng ý... Nếu cậu thả chân mình ra.
Hai bạn đang hổn hển ngồi sụp dưới đất quấn vào nhau một cách hỗn độn
đến nỗi khó tách nhau ra được. Cảnh tượng này có thể đưa vào bộ phim hài.
Cả hai vẫn ngồi tiếp dưới đất một hồi, rùng mình khiếp sợ. Cuối cùng Peter
nói:
- Bọn mình là hai thám tử anh dũng quá!
- Ai mà chẳng có lúc bị hoảng hốt! Hannibal thở dài. Xét tình huống, ta có
thể được tha thứ. Ta vừa mới đối mặt với khá nhiều nguy hiểm. Sự căng
thẳng thần kinh khiến ta dễ bị tổn thương hơn. Ta đã không dành thời gian
suy nghĩ. Thật ra bộ xương đó là vật vô hại nhất mà mình chưa bao giờ gặp.
Peter lầm bầm:
- Tiếc là không có Bob ở đây để dịch cho mình bài diễn văn của cậu... căng
thẳng... dễ bị tổn thương...
- Ồ, mình chỉ muốn nói rằng ta đang bị căng thẳng, nên đã hoảng sợ.
- Nói vậy thì mình hiểu. Sao cậu không chịu nói chuyện giống như mọi
người?
- Đôi khi phải dùng từ ngữ chọn lọc thì mới diễn đạt được hết ý... Bây giờ
ta đã trấn tĩnh lại rồi, đi xem bộ xương nhé?
- Biết thế nào cậu cũng sẽ nói vậy mà - Peter lầm bầm.
Nhưng Peter vẫn đi theo Hannibal... Bộ xương như đang chờ hai thám tử,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.