VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 146

- Không. Thực ra chúng tôi đã có cuộc gặp riêng với nhau và thống nhất
hoà hoãn tạm thời.
- Tốt.
- Bà ấy có thể ghét đàn ông, nhưng không ghét Chip - Tôi nói.
- Chip không phải là người đàn ông bình thường. Anh ta là con trai của ông
chủ.
- Đấy nhé - Tôi nói - Thế là đã có lời giải thích về việc bà ta căm thù tôi
rồi. Rất có thể bà ấy đã tới bác sĩ để được giúp đỡ nhưng lại bị thất vọng.
Tất nhiên, căng thẳng gia đình triền miên có thể dẫn bà ta đi theo những
hướng khác - trở thành người hùng trong công việc để củng cố thêm lòng tự
trọng của mình. Không biết bà ấy giải quyết vụ co giật ra sao?
- Tốt lắm. Tôi có thể gọi đó là hành động anh hùng. Bà ấy đã làm cho
Cindy bình tĩnh trở lại, kiểm tra kỹ Cassie để đảm bảo con bé ổn thì mới
gọi điện sang cho tôi. Bà ấy thật sự là người bình tĩnh, mọi thao tác đều rất
chính xác.
- Đúng là người luôn làm được theo sách giáo khoa.
- Nhưng giống như anh từng nói, làm sao bà ấy có thể tham gia nhiệt tình
được khi mà ở nhà mình đang xảy ra khủng hoảng chứ?
- Nhưng cuộc khủng hoảng riêng của bà ấy thì không. Nói một cách công
bằng thì không hề. Tôi không nói rằng tôi thực sự nghi ngờ bà ấy. Tôi chỉ
biết gia đình bà ấy có chuyện không vui, bà ấy thường xuyên tới đây và làm
rất tốt công việc của mình. Có lẽ vì bà ấy hay làm tôi bực mình nên tôi mới
để ý nhiều hơn thôi.
- Anh nói hay nhỉ?
- Thì cô biết rồi đấy.
- Tôi luôn luôn giữ lời hứa của mình - Cô nhìn đồng hồ - Tôi phải khám
bệnh vào buổi sáng này, rồi tới Century City để đón Torgeson này, rồi phải
đảm bảo rằng không bị mắc kẹt trong bãi đậu xe này. Mà họ cho anh để xe
ở chỗ nào thế?
- Bên kia đường, giống như những người khác thôi.
- Ôi, tôi sơ ý quá.
- Thôi - Tôi nói, giả vờ giận dỗi - Một số người trong chúng ta là những vĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.