VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 166

tự vệ và chống tội ác cho toàn bộ đội ngũ nhân viên của bệnh viện. Ban
quản trị cảm thấy không nhất thiết phải tiết kiệm trong vấn đề này, thưa bác
sĩ Kornblatt. Tuy nhiên, nếu anh muốn tìm kiếm nơi nào đó có giá cả cạnh
tranh hơn thì xin cứ tự nhiên. Chỉ xin nhớ rằng thời gian là vấn đề lớn -
chúng ta cần phải lập lại an ninh, đem lại niềm tin và sự an toàn tính mạng
cho mọi người - trong thời gian ngắn nhất.
Chống tay vào cạnh sườn, Plumb nhìn Kornblatt.
Vị bác sĩ tim mạch nói:
- Lần trước tôi đã kiểm tra, công việc của tôi là điều trị cho những đứa trẻ,
thưa ông George.
- Chính xác - Plumb nói. Quay lưng lại phía Kornblatt, ông ta nói:
- Còn câu hỏi nào nữa không?
Một phút im lặng giống như lúc mặc niệm Ashmore.
Kornblatt đứng dậy và lên tiếng:
- Tôi không biết các vị thế nào chứ tôi có cảm giác như đang bị câu thúc ấy.
Plumb hỏi:
- Câu thúc à? Nghĩa là sao, thưa bác sĩ Kornblatt?
- Này nhé, George, đây lẽ ra là cuộc họp của các bác sĩ nhưng ông đã ngang
nhiên đi vào và còn chiếm luôn vị trí điều khiển buổi họp.
Plumb lấy tay xoa cằm, nhìn các bác sĩ một lượt, cười rồi lắc đầu.
- Thật ra - Ông ta nói - đó không phải là ý định của tôi.
- Có thể là không, George ạ, nhưng thực tế ông đã hành động như thế.
Plumb bước lên phía trước tới hàng ghế đầu, chọn một chiếc ghế trống và
ngồi xuống, khuỷu tay đặt trên đầu gối, bàn tay đỡ cằm trông giống như
một "triết gia" đang suy nghĩ.
- Câu thúc - Ông ta nói - tôi thực sự khẳng định điều đó không phải là ý đồ
của tôi.
Người đàn ông châu Phi nói:
- Thưa ông George, điều Dan muốn nói...
- Không cần phải giải thích nữa, thưa bác sĩ Runge. Sự việc bi thảm xảy ra
với bác sĩ Ashmore đã khiến tất cả chúng ta rất căng thẳng.
Vẫn tiếp tục tư thế của một triết gia suy tư, Plumb quay lại nói với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.