VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 184

Tôi tới tủ và lấy ra hai chiếc đĩa giấy và khăn ăn để lên bàn.
- Chu cha, thật là tốt - Lấy tay lau cằm, anh hỏi tiếp - Uống tí gì chứ nhỉ?
Tôi đem hai lon Coca-Cola từ tủ lạnh.
- Cái này được chưa?
- Nếu lạnh thì được rồi.
Sau khi ăn hết miếng bánh thứ hai, Milo liền mở lon Coca-Cola và uống
ừng ực.
Tôi ngồi xuống và cầm một chiếc bánh lên ăn.
- Thật không tồi đâu.
- Milo biết thứ đồ nào là đồ ngon mà - Anh lại uống thêm chút Coca-Cola
nữa - Còn về cô Dawn Kent Herbert của anh ấy, tôi chẳng thấy có lệnh bắt
hay lệnh truy nã nào với cô ta cả. Đây lại là một cô gái đồng trinh đấy.
Milo cho tay vào túi và lôi ra một tờ giấy đưa cho tôi. Trên tờ giấy có nét
chữ đánh máy: Dawn Kent Herbert, làm trong ngành xử lý rác thải độc hại,
sinh ngày 13 tháng 12 năm 1963, cao 1mét 65, nặng 60kg, da nâu, tóc nâu,
đi xe Mazda Miata.
Bên dưới dòng chữ đó là một địa chỉ ở đường Lindblade, thành phố Culver.
Tôi cảm ơn anh và hỏi xem liệu anh có thông tin gì mới về vụ giết hại
Ashmore không.
Anh lắc đầu nói:
- Có vẻ như một vụ cướp vẫn thường thấy ở Hollywood.
- Đúng là một người đáng để mà cướp đấy. Ông ta rất giàu có - Tôi mô tả
ngôi nhà ở Bắc Whittier cho Milo.
- Không biết bên nghiên cứu có trả lương hậu hĩnh cho ông ta không? -
Anh hỏi.
- Chưa bao giờ những người làm nghiên cứu được trả lương hậu hĩnh cả.
Chắc Ashmore phải có nguồn thu nhập nào khác. Điều đó lý giải tại sao
bệnh viện này lại thuê ông ta vào thời điểm họ đang cố gắng sa thải các bác
sĩ và giảm tiền trợ cấp nghiên cứu. Có lẽ việc ông ta đên đấy đã đem theo
một vài món hời nào đó cho bệnh viện.
- Có nghĩa là ông ta đã trả tiền để được vào đó làm việc?
- Chuyện đó không thể loại trừ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.