VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 207

- Phải chăng là có người đã cho nó uống thứ gì đó?
Ông ta tung cái búa lên và dùng hai ngón tay đỡ lấy. Lặp lại động tác này
vài lần, ông ta mới nói:
- Ông nghĩ gì vậy? - Ông ta mỉm cười - Thực tình, thì đó chính là điều tôi
nghĩ đấy. Điều đó rất hợp lý đúng không nếu ta xem xét lịch sử của gia đình
họ - về đứa bé đã chết non ấy.
- Trong vụ ấy, ông có khám cho nó không?
- Không, mà tại sao tôi phải khám cho nó chứ? Ca đó hẳn liên quan tới
đường hô hấp. Tôi nghĩ rằng ca đó không hẳn đã có gì mờ ám - trẻ con chết
khi đang ngủ là chuyện thường xảy ra. Nhưng chắc ca ấy khiến cho ông
phải suy nghĩ phải không?
Tôi gật đầu:
- Khi tôi nghe về vụ hạ đường huyết, điều đầu tiên tôi nghĩ tới là con bé đã
bị đầu độc insulin. Nhưng Stephanie nói rằng không có dấu vết tiêm mới
nào trên cơ thể con bé.
Ông ta nhún vai:
- Có thể là có đấy. Tôi không hề khám xét cơ thể con bé kỹ càng. Nhưng
đúng là có nhiều cách để tiêm mà ít để lộ dấu vết, đó là sử dụng kim tiêm
thật nhỏ - loại kim tiêm dành cho trẻ sơ sinh. Tiếp đó, chọn một nơi người
ta dễ bỏ qua, chẳng hạn như khe bẹn, khúc gấp của đầu gối, kẽ chân, da
đầu... Những bệnh nhân dùng ma tuý của tôi luôn sáng tạo ra cách tiêm mà
không có dấu vết lộ ra ngoài. Ngoài ra, insulin nhanh ngấm vào da. Một vết
tiêm nhỏ như thế thì sẽ liền dấu rất nhanh.
- Phải chăng ông nghi ngờ Stephanie?
Ông ta gật đầu:
- Đúng vậy, nhưng bà ta còn đang tìm kiếm cái gì đó rất khó hiểu. Nói thật
nhé, tôi không hề có cảm giác bà ấy muốn nghe điều này đâu. Với tôi,
chuyện này có nói với bà ta thì cũng chẳng sao cả. Tôi sắp không phải dính
tới vụ này nữa. Tôi bỏ việc. Thế thôi.
- Ông bỏ bệnh viện sao?
- Đúng vậy. Một tháng nữa, sau đó tôi sẽ được tới nơi yên tĩnh hơn. Tôi cần
thời gian để hoàn tất các ca bệnh còn lại. Chuyện sắp tồi tệ đến nơi rồi - có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.