VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 244


Một phần hoàng hôn ở Hollywood là ngày nghỉ cuối tuần - yên tĩnh. Các
ngân hàng và trung tâm giải trí phía trước bệnh viện Row đã bị đóng cửa,
những gia đình nghèo nằm rải rác, trên vỉa hè đầy những kẻ lang thang. Xe
cộ thưa thớt - hầu như cuối tuần những công nhân và khác du lịch đều rời
tới Vine. Tôi lái xe tới cổng khu đỗ xe dành cho các bác sĩ chỉ mất chưa
đầy nửa giờ đồng hồ. Bãi đỗ xe lại hoạt động đúng chức năng của nó. Còn
nhiều chỗ đỗ xe.
Trước khi lái vào thành phố, tôi dừng xe, vào quán cà phê.
Lúc này là cuối giờ ăn trưa nhưng trong quán gần như vắng tanh. Dan
Kornblatt đang lấy tiền lẻ từ quầy thanh toán khi tôi bước tới để trả tiền. Vị
bác sĩ chuyên khoa tim mạch cầm chiếc tách nhựa có nắp. Cà phê nhỏ từng
giọt xuống và chảy thành dòng xuống thành cốc như dòng suối nhỏ màu
bùn. Bộ râu ghi đông của Kornblatt rủ xuống và trông anh ta có vẻ lo lắng.
Anh ta cầm tiền lẻ đút vào túi và nhìn tôi, khẽ gật đầu.
- Này, Dan. Chuyện gì vậy?
Nụ cười của tôi dường như làm phiền anh ta.
- Đọc báo sáng nay chưa? - Anh ta hỏi tôi.
- Thực ra tôi mới chỉ lướt qua - Tôi đáp.
Anh ta liếc nhìn tôi. Hoàn toàn nổi cáu. Tôi cảm thấy như thể mình đã đưa
ra đáp án sai trong kỳ thi vấn đáp.
- Thế thì tôi có thể nói được điều gì - Anh ta ngắt lời và bước đi.
Tôi trả tiền và băn khoăn không biết trên báo viết gì khiến anh say mê đến
vậy. Tôi tìm xung quanh xem có tờ báo nào bỏ lại không, nhưng không có.
Tôi nhắp hai ngụm cà phê, đặt tách xuống, và tới phòng đọc của thư viện.
Giờ này thư viện chưa mở cửa.

Nhà của Chappy Ward vắng vẻ, các phòng khác đều khép cửa chỉ có phòng
của Cassie mở. Các đèn đều tắt, những chiếc giường trống trtơn, bãi cỏ tràn
ngập thuốc khử mùi hôi. Một người đàn ông trong bộ đồng phục bảo dưỡng
màu vang đang hút bụi ở hành lang. Tiếng sáo điệu Vienne, chậm và não
nùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.