VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 243

Jonathan Kellerman

Vũ điệu quỷ

Chương 17

Biết được thông tin về vụ án mạng của Dawn Herbert và sở thích ăn cắp vặt
của cô ta khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.
Tôi cho rằng cô ta đã lén rút bệnh án của Chad cho Laurence Ashmore.
Nhưng điều gì xảy ra nếu cô ta tự mình làm việc đó bởi vì cô ta biết được
vài điều có thể đe doạ gia đình nhà Jones và định lợi dụng kiếm lời?
Và giờ đây cô ta đã chết.
Tôi lái xe tới cửa hàng cá, mua một gói thực phẩm sạch. Tôi gọi nhờ một
cuộc điện thoại nội hạt. Đứa trẻ sau quầy thanh toán suy nghĩ giây lát, nhìn
lên công tơ tổng và nói:
- Đằng kia ạ - Nó chỉ vào cái đồng hồ quay số tự động màu đen cũ trên
tường. Bên cạnh nó là bể nước mặn lớn - nhà của một con cá mập nhỏ. Hai
con cá vàng quẫy trên mặt nước. Con cá mập lướt đi một cách bình yên.
Đôi mắt nó màu xanh, trông rất đẹp.
Tôi gọi cho Trung tâm Parker. Người đàn ông trả lời điện thoại nói rằng
Milo không ở đó và anh ta không biết khi nào anh ấy mới quay trở lại.
- Charlie đấy hả? - Tôi hỏi.
- Không.
Dập máy.
Tôi quay số nhà riêng của Milo. Đứa bé sau quầy thanh toán đang quan sát
tôi. Tôi mỉm cười và dùng ngón cái làm dấu "một phút thôi nhé", trong khi
chờ chuông reo.
Nghe thấy cái giọng điều tra của Peggy Lee, tôi bảo:
- Dawn Herbert bị giết vào tháng Ba. Có lẽ là ngày mồng chín tháng Ba, ở
nơi nào đó trong thành phố, gần một câu lạc bộ nhạc rock. Vị thám tử đang
triều tra vụ này tên là Ray Gomez . Tôi sẽ ở bệnh viện trong vòng một giờ
nữa - có thể gọi loa nhắn tin cho tôi nếu muốn nói chuyện về vụ này.
Tôi gác máy và đi ra ngoài. Tôi tình cờ liếc mắt thấy vệt bọt di chuyển nên
đi về phía bể cả. Hai con cá vàng đã biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.