VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 302

Jonathan Kellerman

Vũ điệu quỷ

Chương 23

Tôi ôm Robin đặt lên giường và ra ngoài phòng khách chờ. Milo gõ cửa
nhẹ nhàng ngay trước lúc nửa đêm. Anh mặc áokhoác bên ngoài áo len cao
cổ, quần vải chéo và có cả áo gió. Tất cả đều màu đen. Trông anh giống hệt
tay mê nhạc jazz lập dị của Los Angeles.
Tôi nói:
- Để lẩn vào bóng đêm à, Zorro?
Milo không trả lời câu nói đùa của tôi mà vào việc luôn:
- Chúng ta sẽ đi xe của anh. Tôi không mang chiếc Porsche đến đây.
Tôi lái con Seville ra, Milo đưa túi đồ vào cốp xe và nói:
- Đi thôi.
Tôi theo hướng dẫn của anh, đi vào đường Sunset về phía Tây xuống
đường 405 phía Nam, hoà vào dòng xe tải và xe khách đang hướng ra sân
bay. Tới ngã tư giao với đường Santa Monica, tôi chuyển hướng đi về Los
Angeles và rẽ sang phần đường cao tốc. Đêm đã về khuya nên đường vắng
vẻ hơn và thoáng chút hơi ẩm.
Milo hạ kính cửa sổ xuống, châm một điếu xì gà nhỏ và nhả khói ra thành
phố. Anh có vẻ mệt mỏi như thể cuộc nói chuyện qua điện thoại với tôi làm
cho anh đứt ohiư. Tôi cũng thấy hơi mệt và cả hai cùng không nói gì với
nhau. Tới gần La Brea, một chiếc xe hơi thể thao dáng dấp bám đuôi chúng
tôi, xi nhan và vượt qua với tốc độ chóng mặt. Milo ngồi bật dậy như phản
xạ của một tay cớm, nhìn chiếc xe biến mất trước khi ngả người trở lại và
lơ đãng nhìn qua kính chắn gió.
Tôi nói để phá vỡ sự im lặng:
- Đã ba phần tư đêm rồi đấy.
- Bảy phần tám mới đúng. Giờ này thì những kẻ điên đã ra đường hết rồi.
Cứ đi theo đường số 10 qua chỗ giao nhau và rẽ vào đường Santa Fe.
Anh tiếp tục chỉ đường cho tôi bằng giọng khàn khàn như càu nhàu đến
một khu rộng rãi yên ắng toàn nhà kho và các cửa hàng đại lý. Không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.