VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 375

ta rút mạnh chiếc chìa khoá và bỏ đi.
Chiếc máy pha cà phê đã tắt nhưng trên bàn vẫn còn một nửa tách cà phê
để ngay cạnh ống nghe của Stephanie. Trên bàn làm việc để một chồng
bệnh án và giấy nhắc hẹn với một công ty dược. Tôi kẹp miếng giấy nhắn
xuống dưới. Bàn làm việc của cô có khá nhiều sách, báo tham khảo. Tôi
nhận ra một ký hiệu có vẻ hơi lạ.
B, Brwrr, 4
Browsers là nơi cô ta mua tập thơ bìa bọc da của Byron. Tôi có nhìn thấy
cuốn sách đó trên giá.
B có nghĩa là Byron? Hay một cái tên nào khác?
Hay là hẹn gặp ai ở hiệu sách? Nếu đúng như vậy thì có thể bây giờ cô ta
đang ở đó.
Nhưng một cuộc hẹn hò trai gái thì có vẻ không được lãng mạn lắm trong
một buổi chiều như thế này. Và với phong cách của cô ta thì càng không
phải. Chí ít thì cho đến lúc này và nếu như tin được vào Kohler.
Cũng có thể đó là cuộc hẹn hò lãng mạn mà cô ta không muốn để tiếng đồn
lan ra trong bệnh viện. Hay cô ta chỉ ra ngoài có chút việc riêng thôi?
Chỉ có Chúa mới biết được điều đó.
Có thể tôi sắp xâm phạm đời tư của cô ta.
Bệnh viện chỉ cách Los Feliz và Hollywood khoảng nửa dặm nhưng đường
quá đông nên phải mất mười phut tôi mới đến nơi.
Hiệu sách ở phía tây của con phố. Mặt trước vẫn như ngày xưa theo lối
kiến trúc Gô-tích. Tôi tìm chỗ đỗ xe và nhận ra phía trước một chiếc
Pontiac đèn hậu vẫn sáng đang chờ một bà già nhỏ nhắn. Khi vừa xoay sở
đậu xe xong thì tôi thấy ai đó đi ra khỏi hiệu sách.
Presley Huenengarth!
Khoảng cách rất gần nhưng hầu như tôi không nhận ra ria mép anh ta.
Tôi cúi người xuống dưới xe. Anh ta chỉnh cà-vạt, lấy cặp kính đen trong
túi ra đeo và nhìn ngang dọc con phố. Tôi cúi rạp xuống xe hy vọng là anh
ta không nhìn thấy mình. Huenengarth lại chỉnh cà-vạt, sau đó đi xuống
phía nam đến góc phố rẽ phải và biến mất.
Tôi ngồi dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.