VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 402

Tôi vẫn giữ im lặng.
Cô ta tiếp:
- Tôi cần sự giúp đỡ của anh để biết có phải Cindy đã làm hại con bé
không. Như thế Bill mới giúp được. Chúng tôi mới có thể đối mặt với cô ta.
- Sau đó thì sao? Hay các người chỉ chờ cho đến khi Bill ra hiệu? Cho đến
khi kế hoạch của anh ta hoàn tất và anh ta giết chết cả gia đình họ?
- Không! Chúng tôi chỉ muốn làm theo cách hiệu quả nhất đối với họ.
- Hiệu quả hay là ý đồ lớn?
- Hiệu quả và đúng theo luân thường đạo lý. Chuyện gì xảy ra nếu như cô
ta không có tội?
- Vậy nên phải tìm được thứ gì đó trong cơ thể con bé? Trong hệ trao đổi
chất của nó?
- Tại sao không? Tôi là bác sĩ chứ không phải là Chúa. Làm thế quái nào
mà tôi biết hết được? Chuyện tồi tệ của Chuck Jones không đủ để kết luận
là Cindy có tội được. Tôi không dám khẳng định như thế. Việc tìm ra câu
chuyện thế nào là việc của anh. Vì thế tôi mới mời anh đến.
- Cảm ơn ý tốt đó của cô.
- Alex, sao anh lại có thái độ nghi ngờ tôi đến như vậy? Anh biết tôi là một
bác sĩ thế nào mà.
Cô ta đảo mắt nhìn tôi như muốn cầu xin sự đồng tình.
- Kể từ khi cô gọi tôi đến, tôi cảm thấy như mình bị lạc vào ma trận.
- Tôi cũng dậy. Anh cho là tiếp xúc và làm việc với những gã bẩn thỉu đó
dễ lắm sao? Plumb hành động và cư xử cứ như hắn ta sinh ra là để làm ông
chủ của tôi vậy.
Cô ta cau có và kéo váy của mình cho kín đáo hơn.
- Tôi không thể chịu được cảnh gặp Bill ở bệnh viện và nghe những lời lẽ
thô tục mà họ nói về anh ta. Có thể anh không hiểu hết về anh ta nhưng tôi
thì cho rằng anh ta rất tốt. Anh ta giúp tôi rất nhiều.
Cô ta nhìn ra cửa sổ và nói tiếp:
- Tôi có một tật xấu mà có thể anh không nên biết chi tiết đó là tôi hay
uống rượu. Như thế chẳng có vấn đề gì đáng hổ thẹn quá chứ.
- Không sao cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.