VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 43

lợi.
- Lập luận của anh có lý... Tôi không hiểu điều gì đã ám ảnh bà ấy như vậy.
- Chắc là cô chưa nói gì với bà ta về chuyện cô nghi ngờ Cindy đấy chứ?
- Không. Anh là người đầu tiên tôi bàn về chuyện đó. Đó là lý do tại sao tôi
yêu cầu bà ấy không cho uống thuốc nữa để tìm ra các phản ứng của thuốc.
Tôi cũng đã yêu cầu Cindy không mang thức ăn từ nhà tới vì lý do tương
tư. Vicki và những y tá làm ca khác được yêu cầu ghi chép lại tất cả những
gì Cassie ăn - Stephanie chau mày - Tất nhiên, nếu Vicki cố tình bước qua
giới hạn ấy thì bà ấy có thể không làm theo yêu cầu của tôi. Anh có muốn
tôi chuyển bà ấy sang chỗ khác không? Tìm y tá mới là chuyện sẽ làm nhọc
tôi một chút, nhưng tôi có thể làm được chuyện này nhanh thôi.
- Cô không phải vì tôi mà làm thế. Hiện tại, cứ để cho mọi sự diễn ra bình
thường.
Chúng tôi đi tới phía sau phòng y tá. Stephanie lấy cuốn bệnh án và lại
nghiền ngẫm. Một lúc sau cô mới nói:
- Mọi thứ có vẻ ổn cả. Nhưng dù sao tôi cũng phải nói chuyện với con bé
một chút.
- Để tôi đọc qua một chút xem sao đã - Tôi đề nghị.
Cô đưa cho tôi cuốn bệnh án. Nét chữ ngay ngắn và ghi chép chi tiết
thường thấy của cô. Bên trong còn có biểu đồ về cơ cấu gia đình và tôi đã
bỏ chút thời gian ra xem xét.
- Không thấy có tên ông bà ngoại ở đây nhỉ.
Stephanie lắc đầu:
- Cindy mất cha mẹ khi cô ấy còn nhỏ tuổi. Chip cũng mất mẹ khi anh ấy ở
tuổi niên thiếu. Ông Chuck là người ông duy nhất còn sống.
- Thế ông ấy có thường tới đây thăm cháu không?
- Thỉnh thoảng. Ông ta là người khá bận rộn.
Tôi tiếp tục đọc:
- Cindy mới chỉ 26 tuổi... Có thể bà Vicki là một hình tượng người mẹ đối
với cô ấy.
- Có thể -Stephanie đáp - Dù gì, tôi cũng sẽ để mắt tới bà ấy mới được.
- Stephanie, tôi xin cô đừng làm gì mạnh tay lúc này. Tôi không muốn bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.