VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 438

Thám tử STURGIS: Tại sao ông lại nghi ngờ vợ ông làm hại đứa con.
Ông JONES: Chỉ là bắt buộc thôi. Tôi đã biết từ trước.
Thám tử STURGIS: Ông biết từ trước?
Ông JONES: Đúng.
Thám tử STURGIS: Vậy ông có thể cho tôi biết là ông có được gì từ trước
không?
Ông JONES: Nhân cách của cô ta - điều mà tôi nhận thấy trước tiên. Cô ta
đã hành động rất lạ - hay lảng tránh và Cassie luôn bị bệnh mỗi khi mẹ nó ở
với nó một thời gian.
Thám tử STURGIS: Được rồi... Chúng tôi còn tìm thấy một vết thương do
kim tiêm ở lá nách của Cassie.
Ông JONES: Chẳng có gì lạ khi các ông phát hiện ra nó. Nhưng tôi không
gây ra vết thương đó.
Thám tử STURGIS: Thế còn chất Valium mà ông bỏ vào tách cà phê của
Cindy?
Ông JONES: Tôi đã giải thích điều đó ở trong phòng bệnh, thưa thám tử.
Tôi không làm việc đó. Đó là do trạng thái thần kinh của cô ta. Cô ta đã
dùng nó được một thời gian rồi. Nếu cô ta phủ nhận thì điều đó là sai sự
thực.
Thám tử STURGIS: Cô ta đã phủ nhận điều đó. Cô ta nói cô ta bị thần kinh
là do ông ép cô ấy uống.
Ông JONES: Cô ta thường xuyên nói dối - đó là điểm mấu chốt. Buộc tội
tôi trên cơ sở những gì cô ấy nói chẳng khác nào suy luận dựa trên những
tiền đề hoàn toàn sai. Ông có hiểu ý tôi muốn nói gì không?
Thám tử STURGIS: Tôi hiểu, thưa giáo sư. Chúng tôi còn tìm thấy những
viên Valium trong đồ chơi của Cassie nữa - đó là một con thú nhồi bông.
Ông JONES: Làm sao tôi có thể biết được chuyện đó.
Thám tử STURGIS: Vợ ông nói là ông đã mua vài con như vậy cho Cassie.
Ông JONES: Tôi mua tất cả các loại trò chơi cho Cassie. Còn có những
người khác cũng mua những con thú đó. Một bà y tá tên là Bottomley - tính
cách cũng rất bệnh hoạn. Sao các ông không kiểm tra xem bà ta có liên
quan hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.