VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 454

Thám tử STURGIS: Vậy thôi sao?
Ông JONES: Vậy thôi.
Thám tử STURGIS: Không có sự xúi giục hay nói bóng gió nào về việc
giết hoặc không giết cô ta?
Ông JONES: Hoàn toàn không.
Thám tử STURGIS: Nhưng lại có sự trả giá, thưa giáo sư. Hai nghìn đô la
mà Sobran đã gửi vào tài khoản của mình một ngày sau khi vụ sát hại xảy
ra. Trong túi anh ta còn một ít tiền nữa khi bị tôi bắt. Anh ta nói ông đưa
cho anh ta.
Ông JONES: Không sao. Tôi đã giúp Karl một thời gian dài để anh ta tồn
tại mà không phải trở lại con đường cũ.
Thám tử STURGIS: Thế còn hai nghìn đôla?
Ông JONES: Đôi khi tôi hơi cẩu thả trong chuyện tiền nong. Đó là thói
quen nghề nghiệp.
Thám tử STURGIS: Với tư cách là giáo sư xã hội học?
Ông JONES: Thói quen với việc ngày càng giàu lên. Thật đáng nguyền rủa.
Vì vậy tôi thường sống với chính mình như thể tiền tài không hề tồn tại.
Giữ lối sống của tôi giản dị, không quan tâm đến tất cả những gì mà tôi có
thể biển thủ được.
Thám tử STURGIS: Ví dụ như các vụ giao dịch bất động sản?
Ông JONES: Đầu tư của tôi là dành cho họ - Cindy và bọn trẻ. Tôi muốn
họ có sự ổn định nhất định về tài chính vì làm công việc giảng dạy thì
không thể bảo đảm được điều đó. Đó là trước khi tôi nhận ra những gì cô
ấy làm.
Thám tử STURGIS: Những gì cô ấy làm ở đây ý ông muốn nói đến thái độ
tình dục của cô ấy?
Ông JONES: Đúng vậy. Với tất cả những gì vượt ngưỡng. Bọn trẻ cũng
không phải là của tôi nhưng tôi vẫn quan tâm đến chúng. Tôi là người có
cách cư xử nhẹ nhàng. Đó là điều mà tôi cần phát huy.
Thám tử STURGIS: Hừm, thế Chad có phải là con của ông không?
Ông JONES: Hoàn toàn không.
Thám tử STURGIS: Làm sao ông biết được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.