VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 456

cầu ông dừng ngay những câu hỏi kiểu đó.
Thám tử STURGIS: Vâng, tôi sẽ dừng ở đây.
Ông JONES: Bà ta tự tiêm cho mình và tiêm cho cả tôi nữa. Bà ta thường
làm tôi đâu. Ngày nào cũng tiêm vitamin B12 và các loại thuốc khác, ngay
cả thuốc chống dị ứng mặc dù tôi chẳng bị dị ứng với thứ gì cả. Mông tôi là
nơi chịu đựng những mũi tiêm của bà ta. Tôi chỉ cần khẽ ho là bà ta tiêm
kháng sinh ngay lập tức. Ngoài ra còn dầu cá, dầu thầu dầu và nhiều thứ
khác phải tiêm nữa. Nếu tôi từ chối hoặc cố tình ném những thứ đó đi thì
ngay lập tức tôi phải dùng gấp đôi. Bà ta biết về thuốc bởi vì bà ta từng là y
tá. Đó cũng chính là lý do bà ấy gặp bố tôi. Ông ta từng bị thương và phải
điều trị ở một bệnh viện quân y. Bà ta là người chăm sóc ông ấy. Nhưng đối
với tôi, bà ấy là người ác tâm kỳ quặc. Ông không thể biết được chuyện đó
khủng khiếp như thế nào đâu.
Thám tử STURGIS: Có vẻ như không ai đứng về phía ông.
Ông JONES: Không, hoàn toàn không có ai! Cuộc sống như dưới địa ngục.
Mỗi ngày tôi lại có một sự ngạc nhiên khác nhau. Đó chính là lý do tại sao
tôi ghét điều ngạc nhiên. Tôi ghét họ. Tôi căm ghét họ.
Thám tử STURGIS: Ông thích những gì được sắp xếp trước có phải
không?
Ông JONES: Tổ chức, tôi thích tính tổ chức.
Thám tử STURGIS: Có vẻ như cha ông làm ông thất vọng.
Ông JONES: (Cười) Đó là thói quen của ông ấy.
Thám tử STURGIS: Vậy thì ông có cách đi của riêng mình.
Ông JONES: Sự cần thiết là mẹ của sáng tạo (cười). Cảm ơn ngài Harr
Freud.
Thám tử STURGIS: Trở lại với mẹ ông thêm một chút nữa.
Ông JONES: Đủ rồi, không nên đi xa hơn nữa làm gì.
Thám tử STURGIS: Cách bà ấy chết... Chất Valium O.D., đầy túi nhựa
quanh đầu. Tôi nghĩ chúng ta sẽ không bao giờ chứng minh được đó không
phải là vụ tự sát.
Ông JONES: Bởi vì nó chính là như vậy. Và đó là tất cả những gì tôi phải
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.