VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN SÂN GOLF - Trang 188

tin rằng anh ta có tội trong vụ án khủng khiếp này. Nhân tiện xin hỏi, bản
thân anh ta đã nói gì về vấn đề này?
Ngài dự thẩm cau mày:
- Tôi không thể hiểu anh ta. Có cảm tưởng là anh ta hoàn toàn không thể tự
bảo vệ. Phải khó nhọc lắm mới buộc được anh ta trả lời. Anh ta chỉ nói
chung chung là anh ta không có tội, còn về tất cả những điểm khác thì anh
ta chỉ im lặng một cách ngoan cố. Tôi sẽ hỏi cung anh ta ngày mai. Có lẽ
các ngài cũng muốn có mặt lúc hỏi cung chứ?
Chúng tôi sẵn sàng nhận lời.
- Một câu chuyện đau buồn - viên dự thẩm thở dài nói - Tôi hết sức thông
cảm với bà Renauld.
- Bà ta đã khỏe chưa?
- Bà ấy vẫn chưa tỉnh. Đây là một sự nhân từ đặc biệt, người đàn bà đáng
thương phải được giải thoát khỏi nhiều điều. Bác sĩ nói rằng không có gì
nguy hiểm, nhưng khi nào bà ấy tỉnh, bà ấy cần được yên tĩnh tuyệt đối.
Theo như tôi hiểu, trong tình trạng hiện nay của bà ta, không chỉ việc bị
ngã, mà cả sự chấn thương tinh thần đều nguy hiểm. Sẽ thật là khủng khiếp
nếu bà ta mất trí. Nhưng điều đó không làm tôi ngạc nhiên chút nào… -
Ông ngã người về phía sau, lắc đầu và nét mặt biểu lộ sự buồn rầu. Bằng
cách đó ông ta muốn nhấn mạnh là mình đã hình dung triển vọng của vụ án
hết sức ảm đạm.

Cuối cùng, ông ta trở lại với thực tế và sau khi chợt nhớ ra, ông ta nói làu
bàu:
- Ái chà! Ông Poirot, tôi có cầm thư của ông đây. Xin đợi một lát, tôi để
thư vào đâu nhỉ?
Ông ta bắt đầu lục lọi đống giấy tờ. Cuối cùng tìm thấy bức thư và chuyển
cho Poirot.
- Bức thư để trong phong bì gởi theo địa chỉ của tôi, có lẽ để chuyển cho
ông - ông ta giải thích - Nhưng vì ông không để lại địa chỉ nên tôi không
gởi cho ông được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.