VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN SÂN GOLF - Trang 224


* * *

Sau khi chúng tôi trở lại London, tôi nhận thấy lò sưởi của Poirot có trang
trí một con chó săn bằng đồng tuyệt đẹp.

Đáp lại cái nhìn có ý hỏi của tôi, Poirot nói:
- Tôi đã nhận được 500 frăng và mua vật kỷ niệm tuyệt đẹp này. Tôi đặt tên
cho nó là Giraud.
Sau này Jack Renauld, với vẻ mặt kiên quyết đã ghé thăm chúng tôi.
- Thưa ông Poirot, tôi đến từ biệt ông. Ngày mai chúng tôi đi Nam Mỹ. Ở
đó cha tôi có những khoản đầu tư lớn. Tôi muốn đi xa những địa điểm đau
buồn này.
- Anh Renauld, thế anh đi với những ai?
- Cùng đi với tôi có mẹ tôi và ông Stonor, người sẽ là thư ký của tôi. Ông ta
thích đến những miền đất xa xôi.
- Thế ngoài ra không còn ai nữa à?
Jack đỏ mặt.
- Ông nói đến…
- Đến người con gái yêu anh mãnh liệt đến mức muốn hiến dâng đời mình
vì anh.
- Làm sao tôi có thể ngỏ lời với cô ta được - chàng trai làu bàu - Sau tất cả
những việc đã xảy ra, liệu tôi có thể đến gặp cô ta và… Tôi có thể nói gì
với cô ấy chứ?
- Những người phụ nữ… họ có tài năng khác thường là hiểu tất cả qua một
lời.
- Vâng, nhưng… tôi đã quá nhẹ dạ.
- Tất cả chúng ta đều có lúc như vậy cả - Poirot nói vẻ triết lý.
Nét mặt Jack tối sầm lại:
- Không phải ai cũng có người cha như tôi. Liệu có ai lấy tôi khi biết
chuyện đó không?
- Anh nói là anh có người cha như vậy. Hastings thì khẳng định rằng tôi tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.