VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 156

đồ.
Brodie trao cái gói cho bà ta:
- Do đâu bà nghĩ rằng sẽ không có lợi gì cho tôi?
Bà ta vừa xé giấy gói các bản vẽ ra, vừa nói:
- Ông đã nghe bà cô giống như con quạ ấy nói ông là một Yankee. Còn
Emil Jardin thì bám chặt các thái độ xưa cũ đối với “người Mỹ”.
- Để xem – Chàng biết thế nào cũng luôn luôn có một cách. Luôn luôn có
cách.
Để bà Simone đứng đấy xem các bản vẽ, Brodie ra khỏi cửa tiệm và dừng
lại ở vỉa hè để nhìn theo hình dáng của nàng mặc chiếc áo nhung. Tiếng đàn
vĩ cầm của Cado lọt vào tai chàng. Chàng quay lại, băng qua đường đến
bên người mù đánh đàn.
- Cado, ông Emil Jardin, nhà ông ta ở đâu?
- Ông muốn biết về ông ấy à? – Sửng sốt, ông già mù để lỗi một nhịp.
- Tôi muốn biết về cô cháu gái của ông ta tên là Adrienne, mọi cái ông có
thể tìm cho ra cơ mà! Cô ta có thường đi chợ không? Nếu có, thì lúc nào?
Có giờ nào nhất định không? Rạp hát, rạp nhạc kịch, cô ta thường ngồi ở
đâu? Cô ta thường nhận những lời mời gì? Cô sẽ tham dự những buổi khiêu
vũ nào và dạ hội hoá trang nào? Tôi muốn có ngay vài giờ cụ thể.
- Nhưng mà chi tiết như vậy thì…
- Các người ở trong nhà sẽ biết, và có thể khuyến khích họ nói.
Lần này chàng không bỏ đồng bạc vào mũ của lão. Chàng gấp mấy tờ giấy
bạc lại nhét vào túi áo của lão ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.