VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 196

- Không – Anh bạn nắm tay nàng không cho nàng vùng ra – Adrienne, anh
ta chết rồi!
- Không, không đúng! – Nàng nhìn Victor trừng trừng, nổi giận vì anh ta đã
dám quả quyết một chuyện như thế.
- Tôi cam đoan là đúng.
Không thèm nghe anh ta nói nữa, nàng vùng ra khỏi tay anh ta.
- Tôi không tin, không thể có chuyện đó.
Nàng liền bước tới bên người anh, đang nằm trên tay người đánh xe da đen
mặc sắc phục và người mã phu già. Nàng không thấy vết thương nào cả, vạt
trước áo sơmi vải phin trắng của anh nàng không có vết máu nào cả., nhưng
khi đặt bàn tay lên má anh, nàng rụng rời vì da anh lạnh ngắt.
- Đây là một sự sai lầm! Ắt hẳn là vậy.
Nàng chồm xuống trên mình người anh, đưa bàn tay xoa quanh bụng anh,
và ngừng lại đột ngột vì có cảm giác một cái gì ướt và dính.
Hai bàn tay nắm lên hai vai nàng và kéo nàng lui, nàng không cưỡng lại, và
nhìn xuống bàn tay nàng, thấy các ngón tay. Lòng bàn tay đỏ và dính máu .
Máu, nhưng không phải còn ấm, không phải còn sống…
Từ phía sau vọng tới một tiếng kêu gào nghe như của một con thú, không
phải của con người. Quay lại, Adrienne thấy ông nội nàng ở cầu thang,
đang tựa nặng nề lên lan can gỗ. Ông có vẻ như già đi trông thấy, hai vai
kiêu hãnh oằn lại, lưng thẳng còng xuống, mặt xám ngoét màu tro như mái
tóc, trong khi ông nhìn trừng trừng vào xác người cháu trai thân yêu.
Chầm chậm, như thể phải dùng hết cả sức lực để đi từng bước, ông xuống
hết cầu thang và dừng lại trước cái xác không hồn. Với cặp mắt vô thần,
giống người chết nằm đó, ông hỏi người bác sĩ:
- Ai gây ra chuyện này?
- Một người Yankee.
Adrienne trân cứng mình:
- Ai? – Ông nội nàng hỏi gặng.
- Brodie Donavan.
- Không! – Nàng thì thào phản đối.
Ông nội nàng ngẩng lên khi nghe tiếng ấy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.