VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 198

Bầu trời trong xanh, nắng ấm và chói chang, những tia nắng xuyên qua các
cành lá sồi và mộc lan, chiếu xuống các nhà mồ quét vôi trắng, chen chúc
nhau như các ngôi nhà dọc theo các con đường hẹp của khu phố cổ thành.
Ở đây cũng vậy, trong cái chết cũng như trong cuôc sống, nhiều thế hệ ngủ
chung dưới một mái nhà.
Chàng lơ đễnh cài lại dải băng đen giữ cho vai trái bất động, đôi mắt không
ngớt theo dõi vẻ mặt nàng có mang tấm mạng. Lớp lưới mỏng màu đen che
không hết mặt nàng. Nhìn từ quãng cách này, nét mặt nàng giống như tạc
bằng cẩm thạch trắng, lạnh lùng và trống rỗng, không có lấy một giọt nước
mắt long lanh trên má.
Người cô của nàng thì không vậy. Bà khóc không ngớt từ khi mới đến
nghĩa trang. Bây giờ đến lúc ra về, bà càng khóc dữ hơn. Brodie nhìn theo
trong khi Adrienne và ông nội nàng đỡ cô gái già khóc sướt mướt đứng
dậy. Chính ông Emil Jardin cũng không còn giống chút nào người gia
trưởng quý phái mà Brodie đã phải gặp cách đây hơn một tháng. Hai mắt
không hồn, bước đi vững vàng trước kia trở nên loạng choạng.
Chàng nhìn sững một lúc ba bộ mặt tang phục đen chụm lại với nhau
nhưng chẳng có người nào an ủi được người nào. Rồi Emil Jardin ra hiệu
cho Adrienne không cần sự giúp đỡ của nàng nữa. Nàng lùi lại, để ông nội
nàng dẫn người cô ra khỏi nhà mồ. Nàng định bước theo, nhưng rồi ngập
ngừng và nhìn lui, vẹo đầu qua một bên để liếc cái tên của gia đình, Jardin,
khắc trên cánh cửa đồng của nhà mồ, trang trí bằng các cành nguyệt quế.
Nàng đứng sững sờ một giây, tưởng chừng như bất tận. Có vẻ cố gắng,
nàng nhìn đi nơi khác và bước theo xa xa ông nội và bà cô, dừng lại mấy
bước sau họ, khi ông nội nàng nhận lời chia buồn của những người đi đưa
đám cố ý nán lại sau cùng để đích thân nói lời phân ưu.
Đó là cơ hội Brodie đã chờ nãy giờ. Chàng đã đến, vì hy vọng có dịp nói
chuyện với nàng, tuy rằng chàng biết không thể nói gì để làm nàng quên
chuyện chàng đã gây ra. nhưng chàng cần nói chuyện với nàng. Chàng cần
nói với nàng rằng chàng hối tiếc chuyện ấy biết bao nhiêu, chàng cần nói
lên lời bênh vực mình.
Chàng liếc nhìn gương mặt của ông nội nàng xám ngắt và đầm đìa nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.