VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 23

trong việc đó?
- Tôi cũng đã tự đặt câu hỏi như vậy!
Nàng nhìn trừng trừng vào ông thanh tra cảnh sát, sửng sốt vì hàm ý trong
câu nói của ông:
- Trời ơi, phải chăng ông cho rằng tôi là một kẻ tội phạm? Tại sao ông
không cho điều tra về tôi?
- Đó là việc đầu tiên tôi đã làm, chỉ là một vấn đề thường lệ phải làm, cô
hiểu không? – Ông nhoẻn miệng cười ra chiều xin lỗi, để làm dịu bớt sự
chua xót vì bị nghi ngờ.
- Hiển nhiên là sự kiểm tra của ông đã không đem lại kết quả, bằng tôi có lẽ
tôi đã bị bắt giam
- Kết quả không có gì – Viên thanh tra thừa nhận
- Ông không nghĩ rằng đó là một khả năng chứ?
- Trong nghề nghiệp của tôi, sự khôn ngoan là không bao giờ loại bỏ bất cứ
khả năng nào trước khi sự thật được tìm ra.
- Tôi chắc là vậy. Bây giờ tôi ước chi biết được một điều. Tôi quá chán
những câu hỏi vòng vo không dứt này.
- Đời sống là một câu hỏi, phải không nào? Và chúng ta dành cả cuộc đời
để cố tìm ra giải đáp – Ông mỉm cười, hai má tròn thêm ra – Nhưng có điều
mỉa mai, phải không? Là có nhiều những ước mong quên được quá khứ,
trong khi cô lại cố nhớ quá khứ của mình một cách rất ư là dũng cảm.
Đến đó, một người đàn ông nhỏ bé, nhanh nhẹn, tóc rậm, mày như sâu róm
bước vào phòng, kẹp dưới nách một cái bảng kê và một cái cặp bìa cứng.
Ông ta nói:
- Tôi là bác sĩ Gervais. Bác sĩ Clair đã yêu cầu… - Ông ngừng lại một chút,
nheo mắt nhìn viên thanh tra – Cô đang có khách?
- Thanh tra Clade Armand – Người thanh tra cảnh sát tự giới thiệu và đưa
chứng minh thư ra.
- Ông đến đây để tra hỏi bệnh nhân? – Ông bác sĩ nói và nheo mắt nhìn
viên thanh tra cảnh sát, vẻ mặt phân vân
- Và ông đến đây để khám bệnh cho cô ta – Viên thanh tra mỉm cười,
nhưng như thường lệ mắt ông ta không cười – Ông không thấy trở ngại gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.