VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 35

- Không phải là tôi. Sự thật là hôm ấy thậm chí tôi chưa có mặt tại Nice.
- Hôm ấy là hôm nào thưa ông? – Viên thanh tra hỏi rồi chìa bàn tay ra –
Ông làm ơn cho tôi xem giấy tờ.
- Tất nhiên! – Nôn nóng ra mặt, anh ta luồn tay vào trong túi áo vest lấy sổ
thông hành đưa cho viên thanh tra – Hoàn toàn hợp lệ, ông thanh tra
Armand. Và ông có thể thấy tôi đúng là người trong sổ thông hành – Cole
vừa nói vừa nhìn nàng – Việc này không lâu. Trong khi chờ đợi, Remy, sao
em không đi sửa soạn?
- Tôi không có áo quần đi đường – Nàng đáp, và nhận thấy viên thanh tra
đang xem kỹ sổ thông hành của anh ta.
- Anh đã biết trước nên trên đường đến đây đã mua cho mấy bộ áo quần.
- Phải, chúng tôi đã để các hộp áo quần trong phòng của cô – Cô y tá nói
thêm vào.
Viên thanh tra gật đầu, tỏ ý tán thành:
- Tôi muốn nói chuyện riêng với ông Buchanan. Công việc của tôi là tra
vấn, phải không nào?
- Như thường lệ, phải không ông thanh tra?
- Vâng, dĩ nhiên – Ông mỉm cười.
- Trong trường hợp đó, tôi xin giao phó cho ông định đoạt tôi có nên đi với
anh ta hay không – Nàng nói nửa đùa nửa thật.
Nàng không nhớ ra anh ta là ai, và chỉ được nghe anh ta nói là anh của
nàng. Tuy nhiên, còn có New Orleans. Nàng phải về đấy, dù nàng nghi ngờ
nhiều điểm khác, nàng vẫn chắc chắn về điểm đó.
Trong khi đi vào phòng của nàng ở bệnh viện và đóng cửa lại, nàng nghe
tiếng ông thanh tra nói khi trả cuốn sổ thông hành lại cho Cole Buchanan.
- Ông đi nhiều nơi lắm nhỉ
- Phải, vì công việc…
Phần sau câu nói nghe không rõ vì cửa đóng. Các hộp có đấy đúng như lời
cô y tá, đựng hai bộ áo quần đầy đủ từ trong ra ngoài. Đồ lót bằng vải ren,
tất dài mỏng dính, giày, một bộ áo quần màu chocolate với cái áo sơ mi
màu mỡ gà, và một áo len cổ lọ màu nâu đỏ rộng thùng thình với một cái
váy ăn màu bằng vải garbadin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.