VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 77

anh ta không muốn để ý đến chút nào. Thế nhưng dù anh ta cố sức phủ
nhận, anh ta đã có để ý đến nàng trên mặt tình dục, từ lúc cùng nàng thả bộ
đến tiệm ăn, thậm chí từ khi nàng bước vào văn phòng của anh ta, ngay từ
khi anh ta gặp nàng lần đầu, cách đây 6 tháng.
Anh ta cầm nĩa ăn đồ biển, xúc một con tôm và cố quên đi ý nghĩ đó. Anh
nói:
- Tôi tưởng bữa ăn trưa này là để bàn công việc chứ.
- Tôi không hề bảo thế – Nàng đáp ngay – Tôi đã nói muốn có dịp biết ông
rõ hơn – Nàng ngừng nói để đưa một miếng thịt sò lên miệng – Nhân thể,
ông tìm đâu ra được bức tranh in trên giấy ấy?
Cole do dự một chút rồi nói:
- Khi tôi ở London tháng trước, tôi rảnh rỗi được chút thì giờ nên ghé lại
tiệm Christie’s và thấy nó ở đấy.
- Tiệm Christie’s thật à? Đó là nơi tôi thụ huấn về đồ sứ Pháp ở thế kỷ
XVIII – Nàng mỉm cười lơ đễnh, như thể vừa có ý nghĩ gì ngộ nghĩnh –
Không biết Jacques sài cứu còn ở đấy không?
- Ai? – Cole cau mày.
- Người đàn ông không ai chịu nổi ấy, dĩ nhiên người Pháp, là một người có
thẩm quyền về tất cả mọi thứ. Không ai chịu nổi ông ta. Nhưng ông ta có
tiếng cười giống như của con sài cứu – Nàng ngưng nói và nhướng một bên
chân mày với anh ta, đôi mắt long lanh vui thích – Ông không tin nổi chúng
tôi đã dùng cách gì để chọc cho ông ta cười, nhất là khi có một khách hàng
quan trọng ở đấy.
- Tôi nghĩ rằng tôi có thể tin được.
Anh ta gật đầu, tưởng tượng ra những âm mưu giữa các học viên để chọc
cho ông ta phải bật cười.
- Tôi đã nghĩ, ông có thể – Nàng mỉm cười với anh ta để chia sẻ chuyện
khôi hài, rồi quay trở lại món ăn khai vị – Ông sưu tập các tranh in về thể
thao à?
Cole nhớ lại vẻ đánh giá cao của nàng khi thấy bức tranh in trên giấy. Nói
với nàng về cái anh ta thích thì cũng dễ dàng, nhưng chính vì vậy anh ta
không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.