VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 80

Nàng đặt dao và nĩa xuống, chống hai cùi tay lên bàn. Nàng chắp hai bàn
tay lại với nhau và chống cằm lên hai ban tay đó, mặt lộ vẻ tư lự:
- Ông không ưa tên tuổi của tôi, lý lịch của tôi, phải không? Nhưng ông
cũng phải nhận thức được rằng tôi không thể làm gì về việc ấy. Và chắc
chắn tôi sẽ không xin lỗi hay có mặc cảm tội lỗi vì ngẫu nhiên sinh ra trong
gia đình Jardin. Tôi không có quyền gì trên việc đó cả. Hay là… có phải đó
là vấn đề của tôi? – Nàng đỡ cằm lên một lát để trỏ một ngón tay vào anh
ta.
- Cái gì là vấn đề của cô? – Cole cau mày.
- Ông thích những cô gái tóc nâu và ngắn hơn – Nàng với tay qua, lượm
một sợi tóc màu vàng sậm ở tay áo vét của anh ta, và đưa lên cao như một
bằng chứng.
- Cô không phải là Sherlock Holms, cô Jardin – Anh ta cầm hai sợi tóc ở
tay nàng và bỏ xuống sàn nhà – Cái đó là lông mèo.
- Ông có nuôi mèo? – Nàng cầm dao và nĩa lên, cắt một miếng thịt trừu.
- Rõ ràng cô có ít kinh nghiệm về mèo, nếu không cô đã biết rằng không
bao giờ có ai “làm chủ” một con mèo cả. Thỉnh thoảng cô có thể ở chung
với nó trong một căn nhà, nhưng chỉ thế thôi.
- Và con mèo này mà ông “thỉnh thoảng” chia sẻ căn nhà với nó, nó thuộc
loại gì?
- Loại ở ngõ hẻm, và gia phả của nó là đường phố.
- Con mèo của ông có tên không?
Anh ta ngần ngừ:
- Tom.
- Ông nói giỡn chứ! – Nàng nhìn sững anh ta không tin rồi phì cười.
Mặc dù không muốn, anh ta cũng cười với nàng.
- Nhông độc đáo lắm, tôi thừa nhận, nhưng tên ấy xứng với nó lắm.
- Nếu ở địa vị của ông, tôi sẽ không làm việc ấy thường lắm.
- Cô nói gì? – Anh ta bỗng bị thu hút bởi nét nhìn của nàng, xao xuyến và
bất an trước cặp mắt long lanh đầy vẻ ân cần nồng hậu của nàng.
- Cười đi – Nàng chỉ nói – Để có vẻ là người hơn.
Anh ta chợt có ý nghĩ muốn phản ứng lại như một người đàn ông với nàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.