VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 82

chứ. Nàng không phải là loại người của anh ta. Chuyện đó chẳng đi đến
đâu kia mà!
- Vậy thì ắt hẳn ông thích Lou Rawls. Ông đã nghe anh ta hát ở “phòng
Xanh” chưa? Tôi nghe nói anh ta được các nhà phê bình khen lắm.
- Vé bán hết sạch rồi!
- Thế à? – Nàng mỉm cười và liếc nhìn anh ta với vẻ thành thạo – Không
ngờ tôi đang có hai vé xem suất hát tối nay. Lẽ ra Gabe đi cùng tôi, nhưng
tối nay anh ấy có hẹn không bỏ được, anh ấy bảo là bận soạn thảo một bản
biện minh quan trọng. Tôi không nghĩ được một lý do nào để không đi xem
cùng ông thay vì anh ấy.
- Tôi chắc, sắp tới cô sẽ thuyết phục tôi rằng lời mời nay không nhằm gì
khác là giúp cho quan hệ giữa giới chủ nhân và ban giám đốc được tốt đẹp
hơn – Cole nói, anh ta ra hiệu cho hầu bàn dọn và gọi cà phê.
- Ông cho rằng, việc làm đó là sai trái hay sao?
Cà phê được bưng lên, cà phê New Orleans không nơi nào sánh kịp, pha từ
hạt cà phê rang xay đen sẫm, pha thật đậm đặc, và luôn luôn có thể pha
loãng với sữa nóng kèm theo.
Cole uống cà phê không pha sữa và để ý thấy Remy Jardin cũng vậy. Anh
ta nói:
- Tôi cho rằng cô nên tìm một người khác để đi với cô, một người xứng
hợp với một cô nữ sinh Newcomb hơn.
Nàng nhìn anh ta ngạc nhiên:
- Sao ông biết, tôi đã học tại trường Đại học Newcomb?
- Thì tôi cũng đoán thế thôi. Vì đó là truyền thống của giới nhà giàu ở khu
phố sang trọng. Chắc mẹ cô cũng học ở đấy, và bà ngoại của cô. Thế hệ này
qua thế hệ khác.
- Ông học ở đại học nào?
- Tôi có thể bảo đảm với cô, không phải là Tulane – Anh ta đáp, cố không
nghĩ đến cái học bổng mà anh ta suýt được cấp để theo học ở trường đại
học ấy, học bổng ấy sau đó đã được cấp cho một kẻ khác có gia đình là giới
“có thớ” mà đang bị nghèo túng – Anh cô học ở đấy, phải không? Và lấy
được mảnh bằng luật học bắt buộc phải có để kèm theo các tước vị không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.