VUA HÀM NGHI - Trang 116

Thuận (một cố đạo An-nam) xin mấy điều đó, cốt ý là

truyền-giáo tự do và sợ rằng cho người đi du-học, nếu họ giỏi

lên sẽ chống-cự với Triều-đình và gây họa cho Nhà-nước.

Biểu của Đặng-đức-Thuận bị bác, Phan-đình-Phùng lại

được mục-kích cuộc âm mưu đánh đổ vua Tự-Đức để thực

hành chương-trình tăng quân-bị của mấy vị quan có kiến-

thức trong triều. Cuộc âm-mưu tiết-lộ, mấy vị quan kia bị xử

tử. Trước khi bị biếm, Phan lại còn được thấy Henri Rivière

lấy thành Hà-nội, đúng với lời dự-đoán của Đặng-đức-Thuận

từ 10 năm trước.

Tiếp, Thủy-sư Đô-đốc bắn vào cửa Thuận (1883). Triều-

đình Huế phải ký hiệp-ước chịu quyền bảo-hộ của nước Pháp.

Những việc ấy cứ theo thứ tự mà phát hiện, ăn khớp với

những điều dự-đoán của sĩ-phu trong nước từ năm 1870 mà

duy chỉ có vua Tự-Đức, người nắm chủ quyền là không nhìn

thấy.

Phan-đình-Phùng tin chắc rằng nước Việt-nam sớm chầy

rồi cũng có lúc bị khốn, ngọn bút lông chỉ là một thứ khí-giới

để tự diệt-vong nên sau khi trở về Vụ-quang, ông nhãng

nghề làm văn mà chuyên về võ-bị.

Vụ-quang là một ấp hẻo-lánh, hai phía là núi, ở lùi trong

cái cảnh thanh-u của tỉnh Hà-tĩnh. Để tả cái địa-thế của đất

Vụ-quang và công việc chiến-đấu của đảng Cần-vương,

Phan-trọng-Mưu một đồng chí của Phan-đình-Phùng còn để

lại hai bài thơ :

I.

Mâu sơn hiểu vụ tỏa hàn khê,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.