VUA HÀM NGHI - Trang 122

cho cơ-mưu khỏi tiết lộ, Thống-soái cho giữ kín giáo-dân kia

ở một nơi và dặn giáo-sĩ Hoằng không được mang mưu-lược

ấy tâu với vua Đồng-Khánh. Vua Hàm-Nghi xuýt bị khốn ở

cửa Khe vì hai đạo quân Pelletier và Plagnol cùng đánh vào

một lúc, cũng là bởi mưu lược của giáo-sĩ Hoằng.

Nhưng Trương-quang-Ngọc là người cùng với Tôn-thất-

Thiệp có trách nhiệm phải bảo-vệ cho vua Hàm-Nghi, lại hiểu

miền này hơn hết mọi người. Ngọc đưa vua đi ẩn khi ở

Thanh-cước, khi Ma-rai, có khi về hẳn cửa Khe, nhưng chỉ

quanh quẩn ở mấy khu rừng tiếp giáp ba tỉnh Quảng-bình,

Hà-tĩnh và Cam-môn (Lào). Chỗ này, nguồn nước của dải

Trường-sơn đã khơi lên mấy con sông : Nai, khe Giòi, khe Ve,

Ngàn-sâu, Ngàn-phố. Con thuyền vong-mệnh nay đây mai

đó, lênh-đênh trên mấy dải nước trong xanh. Có khi Ngọc lập

lên vài túp lều ở khe núi làm chỗ vua ẩn tạm. Nhưng vua

Hàm-Nghi không ở đâu lâu. Khi quân Pháp kéo đến cửa Khe

thì vua đã thiên sang Ta-bào, Quân Pháp vẫn biết vua Hàm-

Nghi ẩn ở vùng này, nhưng không sao biết được đích là ở

đâu, cho nên có lúc người ta đã phao lên rằng vua Hàm-Nghi

bị bệnh thương-hàn, chết.

Đồ nhật-dụng của nhà vua gồm có mấy món : nước

mắm, cá khô, lá ngấy-hương thì từ phủ Quảng-trạch gửi sang

do một người làng Thanh-lạng quen gọi Bát Danh đệ lên

cung, tiến. Cái tung tích bí mật của vua Hàm-Nghi nhờ đấy

mà không ai biết, ngoài mấy người hầu cận và đội quân

Mường của Trương-quang-Ngọc.

Biểu ở các nơi lúc đầu đều gửi về Thác-dài (thuộc làng

Cổ-liêm) và do Tôn-thất-Đạm dâng vua, vì Thuyết sau khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.