Bảng-sơn, Nam và Tây-nam giáp Việt-yên, Đông giáp Mai-
dản.
Thành xây gạch, phía ngoài có ba hàng luỹ tre. Xây
thành, Nguyễn-văn-Tường đã dùng tới linh 10.000 thợ và gây
ra cuộc náo-nhiệt ở giữa một nơi mà từ trước đến giờ chỉ là
chỗ qua lại của loài mãnh-thú.
Trong thành có đủ cung-điện của nhà vua (tiền-đường) có
dinh trại của quân-sĩ, có chợ, có giếng nước, tóm lại nếu
thành có bị vây, thì người trong thành cũng vẫn đủ các nhu-
phẩm để sống được một cách đầy đủ.
Bốn góc thành có bốn khẩu súng khoa-sơn. Trong thành
có bốn con tượng, có đủ các kiểu súng nhỏ.
Trước cửa tiền-đường đặt hai khẩu súng đồng.
Một khẩu là : Phá-địch tuyệt-dũng đại-tướng-quân.
Khẩu thứ hai : Phá-địch hùng-oai đại-tướng-quân. Tên
tuy kêu, nhưng hai khẩu súng này đúc từ đời Lê, sự thực chỉ
dùng làm đồ bài-trí.
Ngoài thành, về phía Đông-bắc có nơi gọi là Miễu-đông.
Tại nơi này, Tường cho lập nhiều kho nhỏ xây tụt xuống đất,
dưới chứa đạn và thuốc súng, trên lát ván.
Xây và xếp đặt thành, Nam-triều tốn kém cực nhiều.
Thành Tân-sở là nơi cứu nguy cho Nam-triều, khi tại Huế
có chiến tranh hay vạn nhất kinh-thành thất-thủ.
Khi nghe tin Thống soái De Courey vô Huế và xin vào
triều-kiến vua Hàm-Nghi, Tường, Thuyết đã rắp tâm định
quyết liệt một phen, nên trong hai hôm mồng 2 và 3 tháng