VUA LÊ CHIÊU THỐNG - BÁNH XE KHỨ QUỐC - Trang 14

Để hại Duy Vĩ, Tĩnh vương lại tìm ra được cớ thứ hai: vu cho Duy Vĩ

mật mưu với bọn gian thần là Nguyễn Lệ, Lương Giản và Vũ Bá Cảnh để
vượt ngục ra ngoài làm loạn.

Lương Giản may biết sớm, trốn thoát.

Vũ Bá Cảnh chậm chân, bị Vũ Huy Đĩnh bắt được, tra tấn đến cực hình.

Bá Cảnh không nhịn được đau, phải nhận liều là có âm mưu thật và phun
bậy ra thêm một người nữa là Điện tiền hiệu điểm, Nguyễn Lệ, tức là viên
tướng quản lĩnh đội cấm binh của Duy Vĩ khi còn làm Thái tử.

Người ta bắt Nguyễn Lệ mà tra tấn.

Lệ khẳng khái, khai:

- Thái tử là ông Vua tương lai của một nước, không có tội gì mà bị bắt

giam thì ai chẳng bất bình. Mưu cướp Thái tử ra khỏi ngục là nghĩa cử đó.
Tôi chỉ tiếc rằng không được dự vào việc này. Vả trong khi Thái tử bị giam,
đến vợ con cũng không được vào thăm thì chúng tôi phỏng còn mật mưu
được với Thái tử bằng cách nào? Nếu muốn giết tôi thì cứ giết. Hà tất phải
vu cho tôi những việc mà tôi không dự một mảy may nào cả.

Lại một lần nữa, người ta không cần phải tra cứu xem việc đó có thực

hay không.

Các quan thẩm phán vẫn là Vũ Huy Đĩnh và Hoàng Ngũ Phúc – đã tiếp

được mật lệnh phải kết án bọn Nguyễn Lệ và Vũ Bá Cảnh.

Họ cứ ngoan ngoãn mà kết án: hai người phải chịu tử hình.

Duy Vĩ cố nhiên cũng cùng một số phận với hai người trên. Nhưng vì

trọng chàng là Thái tử cũ nên cho chàng được chết một cách kín đáo, nghĩa
là đặc biệt hơn. Cho nên trong lúc Nguyễn Lệ và Vũ Bá Cảnh phải rụng
đầu, giữa những tiếng chiêng và trống om sòm trên bến Thảo Tân thì Thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.