VUA LÊ CHIÊU THỐNG - BÁNH XE KHỨ QUỐC - Trang 70

vào Tây Sơn, chứ thực lòng không muốn. Tôi nghĩ gốc loạn nước nhà là ở
cương thường hỗn loạn, cho nên mấy năm Thân Dậu, người nào có lòng
trung nghĩa đều giúp hoàng thân khởi nghĩa hoặc giữ lấy các châu quận mà
hùng cứ một phương. Ngay hồi ấy, tôi cũng đã có chí muốn chỉnh đốn lại cơ
đồ để rõ nghĩa Vua tôi, chứ thật ra không có thù riêng gì với Chúa Trịnh.
Tiên đế biết biết bụng tôi như vậy nên đã rủ lòng thương mà phủ dụ, tôi
cảm kích vô cùng. Người không biết cho tôi là có tội và lập tâm muốn hại
tôi. Điều đó thiết tưởng Bệ hạ cũng đã soi xét cho.

- Trẫm đã biết rõ cả, ông bất tất phải nói. Nay chỉ nhờ ông giúp Trẫm,

dẹp yên loạn lạc để dân nước được cùng hưởng thái bình.

Chỉnh lạy tạ trở ra. Hôm sau Vua Chiêu Thống ra ngự bên Tây Long

duyệt quân Nguyễn Hữu Chỉnh và phong cho Chỉnh làm Bình chương quốc
quân trọng sự, Đại tư đồ, tước Bằng trung công. Nguyễn Khuê, Nguyễn
Hữu Du đều được phong hầu. Các tướng tá và binh sĩ cũng đều được chức
tước cả.

Khi Chỉnh còn ở Nghệ An, có một quan văn là Nguyễn Đình Giản kể cái

tội Chỉnh mang quân ngoài về cướp nước nhà, xin mang quân vào đánh và
thề sẽ không cùng với Chỉnh đội trời chung. Hồi đó công luận đều khen
Đình Giản, duy nhà Vua không cùng ý ấy! Lúc Chỉnh đến thì Nguyễn Đình
Giản đang phụng mệnh Yến đô vương lên mộ quân ở Sơn Tây chưa về.
Công chúng cho rằng Chỉnh với Giản sẽ không thể chung nhau được.
Nguyễn Khuê hỏi riêng Chỉnh:

- Nguyễn Đình Giản là người thế nào?

- Là người cương trực.

- Có nên dùng không?

- Chẳng những nên dùng, lại còn nên kính trọng nữa.

- Thế ông không giận Nguyễn Đình Giản à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.