VUA LÊ CHIÊU THỐNG - BÁNH XE KHỨ QUỐC - Trang 69

tắc hơn nữa.

Canh hai đêm ấy, Yến đô vương đáp thuyền sang Quế Ổ, tả hữu chỉ còn

độ vài chục người. Sáng sớm hôm sau, Vua Chiêu Thống biết tin Yến đô
vương đã trốn ra ngoài thành Thăng Long thì lập tức sai người đến đốt phủ
Chúa Trịnh. Lửa cháy âm ỉ đến hơn một tuần mới tắt. Cơ nghiệp nhà họ
Trịnh gây dựng trong hai trăm năm, rút lại thành một đống tro tàn, người xa
gần ai trông thấy cũng phải động lòng thương cho một cái uy quyền phút
chốc đã tan ra thành mây khói.

Từ đây Chỉnh không còn bị ngăn trở vì một sức kháng chiến nào nữa.

Khi qua sông Thanh Quyết, Chỉnh sai Nguyễn Khuê thảo biểu dâng trước
về Thăng Long, đại ý nói:

“Tiếp được sắc chỉ của Hoàng thượng, tôi lập tức cất quân. Tới núi Ngọc

Sơn trấn Thanh Hóa, bọn Lê Trung Nghĩa là Phan Huy Ích có mang quân ra
cự địch. Nhưng nhờ uy đức của Hoàng Thượng, tôi đã chém được Lê Trung
Nghĩa và bắt sống Phan Huy Ích, quân thế trở lên mạnh mẽ trăm phần. Từ
trấn Thanh trở ra, tôi hết sức tuyên dụ ân đức nhà Vua cho muôn dân biết,
nên đi đến đâu cũng được trăm họ tiếp rước, đón mừng. Tôi tuy mình mặc
áo chiến, nhưng trong lòng lúc nào cũng mơ tưởng long nhan và chỉ cầu
chóng tới Thăng Long để được vào bái mệnh ở cửa khuyết…”

Xem biểu, nhà Vua mừng rỡ không biết ngần nào, lại hỏi cặn kẽ Nguyễn

Khuê về những việc mới xảy ra ở Nghệ An. Khuê nhất nhất tâu bầy. Nhà
Vua liền sai thảo sắc phong cho Khuên làm Nội hàn kiêm Tả sai quân quản
cơ.

Nghe tin quân Chỉnh tới Thanh Liệt, nhà Vua vội sai các quan ra đón.

Tới Thăng Long, Chỉnh lập tức vào bệ kiến Vua Chiêu Thống tại điện
Trung Hòa. Nhà Vua lấy lời ngọt ngào úy dụ, Chỉnh tâu:

- Trước đây kiêu binh nổi loạn, giết hại đại thần, tôi đương cầm quân ở

ngoài bị Chúa Trịnh không dong nên mới phải bỏ làng, bỏ nước mà chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.