VŨNG LẦY - Trang 26

thể chúng giấu một lượng lớn ma tuý dưới một tảng đá nào đó.
- Nghiện ngập là một căn bệnh chứ không phải là một tội ác. – Tôi nói.
Viên trung sĩ giận dữ nhìn tôi.
- Thưa luật sư, với tôi đó là một tội ác. Và nhiệm vụ của tôi là bắt nhốt bọn
chúng để bảo vệ mọi người và cả bọn chúng bằng cách cách ly chúng khỏi
ma tuý. Đó là phương cách duy nhất. Một thái độ dịu dàng thông cảm chỉ là
sự khuyến khích đám trẻ lao theo vết lầy của bọn chúng.
- Đồng ý. Nhưng có thể làm cho một số người phải khiếp sợ. Mà ai lại
không sợ chứ?
Viên trung sĩ mỉm cười:
- Chúng ta phải loại bỏ những ung nhọt của xã hội. Anh hãy nhìn xem điều
gì đang xảy ra đi. Phân nửa những tên hư hỏng này đang sử dụng chất gây
nghiện, thuốc lắc, LSD và marijuana. Quả đúng là một căn bệnh hiểm
nghèo đang tàn phá đất nước chúng ta.
Nhìn thẳng đôi mắt xám đầy nhiệt huyết đó, tôi nói:
- Chẳng hay ông có trả tự do cho thân chủ tôi? Ông không có lý do gì để
bắt giữ cô ấy. Cô ấy có tiền và tôi có thể can thiệp trả tự do cho cô ta nội
một trong hai tiếng.
- Anh Robert à, thế là anh chưa nghe tôi nói rồi. Tôi sẽ tống giam bọn lêu
lỏng này và tôi sẽ nhốt chúng cho đến khi bọn chúng ngoan ngoãn hoặc bỏ
xứ này mà đi. Về thân chủ của anh, nếu lần này tôi chỉ nhốt được nội trong
hai giờ, thì may cho cô ta. Nhưng tôi khuyên anh hãy bảo cô ấy rời xa bọn
Hippi và ma tuý, nếu không thì có ngày cũng phải gặp tôi.
- Được tôi sẽ làm theo lời ông và tôi mong ông cho phép tôi dùng xe của tôi
để đưa thân chủ của tôi về sở cảnh sát. Tôi muốn nói chuyện riêng với cô
ấy.
Viên trung sĩ miễn cưỡng nhận lời:
- Được, nhưng anh phải đến sở cảnh sát cùng với chúng tôi.
Ra đến xa lộ, trong khi bọn hippy bị đẩy lên xe cảnh sát thì tôi đưa thân chủ
của tôi vào chiếc Austin. Đưa tay ra băng sau để lấy chiếc áo khoác, tôi nói:
- Này, hãy mặc vào.
Sandra nói ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.