VŨNG LẦY - Trang 27

- Ông điên chưa? Trời nóng thế này mà khoác áo choàng ư?
- Đúng. Nhưng chúng ta sắp vào thành phố và lối ăn mặc của cô sẽ khiến
mọi người dòm ngó.
Cô bé nhún vai.
Tôi nổ máy xe, phóng đi và vượt qua xe cảnh sát.
Tôi nói:
- Cô Sandra à, chúng ta cần phải bàn về số tiền mà cô được thừa hưởng. Cô
không thể đơn giản khước từ nó. Điều cần thiết là cô phải nhận rồi sau đó
muốn cho ai thì cho.
- Vâng, thì tôi sẽ cho.
- Cho ai?
Nàng nhún vai:
- Chuyện đó không quan trọng. Xin nhắc lại với ông rằng tên tôi là Calvin.
Đó là tên bộ lạc đặt cho tôi và giờ đây là cái tên duy nhất của tôi. Mong
ông đừng gọi tôi là Sandra nữa.
- Đồng ý. Tuy vậy, tôi thấy thật khó để gọi một người xinh đẹp như cô bằng
cái tên Calvin. Tôi muốn biết từ đâu xuất phát cái tên điên khùng như thế?
Tại sao cô mang cái tên Calvin.
Cô bé đáp:
- Luật sư à, ông ăn nói thiếu suy nghĩ, cân nhắc. Nhưng dẫu sao thì ông
cũng đã bày tỏ ý nghĩ của mình.
- Nhưng tại sao cô lấy tên là Calvin chứ?
- Thì như ông đã biết, tôi là một người rất say mê tôn giáo và thượng đế.
Đôi mắt xanh của cô bé phản ánh một sự bình thản, an hoà.
Nàng nói tiếp:
- Calvin như tên nhà sáng lập một hệ phái của đạo Tin Lành. Giờ đây tôi có
thể hoà nhập vào cái bản chất thực sự của tôn giáo: Trí Tuệ Vũ Trụ. Mọi
tôn giáo đều là sự thể hiện Trí Tuệ Vũ Trụ. Ông hiểu chứ?
Tôi gật đầu:
- Chút chút thôi.
Tôi né tránh đề cập đến vấn đề tôn giáo, sợ rằng chúng tôi sẽ quay cuồng
mãi trong đó và không thoát ra được. Tôi quyết định hướng câu chuyện về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.