VŨNG LẦY - Trang 32

cách Old England. Tôi thầm hỏi không biết đâu đây có một quán bar nào
không.
Trong khi tôi đảo mắt ngược xuôi, cố tìm một quán bar lấp ló sau hàng cây
rậm lá thì một chiếc Lincoln Continental tiến vào cùng cấm đậu xe của sở
cảnh sát rồi thắng vội.
Từ trong xe, một người đàn ông bước ra, đi về phía tôi, láo nhanh lên các
bậc thang, theo sau là một bà khoảng tứ tuần, ăn mặc sang trọng. Người
đàn ông mặc veste sậm, áo sơmi cực trắng và cà vạt lụa đắt giá màu nâu
thẫm.
Ông hỏi khi đến bên tôi và lao vào phía trong:
- Có phải bọn trẻ bị nhốt ở đây? Anh cũng là một phụ huynh à?
Tôi nói:
- Mọi việc đều ổn cả. Chúng sẽ không bị giam giữ.
Ông ta tròn xoe mắt nhìn tôi:
- Tại sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra?
Người đàn bà đến bên ông ta. Khuôn mặt bà láng mịn quyến rũ và thân
hình thon gọn cho thấy bà đã tuân thủ một chế độ ăn kiêng và tập thể dục
thẩm mỹ nghiêm túc.
Tôi nói:
- Trong vài giờ nữa, cảnh sát sẽ tha hết. Chúng ta chỉ việc chờ thôi.
Ngưòi đàn bà chợt hỏi:
- Anh là ai?
- Tôi là luật sư Randall Robert. Thân chủ của tôi đang bị tạm giữ trong đó.
Người đàn ông gật đầu:
- Còn tôi là Cecil Holloway. Và đây là Rhoda nhà tôi. Cảnh sát báo rằng
con tôi bị hốt vì tội du thủ du thực và tôi đã nói họ không có lý do chính
đáng để bắt giữ con tôi. Con tôi đang trong giai đoạn khủng hoảng của tuổi
mới lớn và đó không phải là lý do để nó bị bắt giữ như một tên vô gia cư vô
nghề nghiệp.
Vẻ lo lắng, Rhoda hỏi tôi:
- Anh có vẻ chắc là mọi việc sẽ ổn? Chúng ta không thể làm gì hơn sao?
Tôi nhún vai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.