VŨNG LẦY - Trang 9

Vài giờ sau đó, tôi nằm bẹp, mồ hôi ướt đẫm, miệng làu bàu nguyền rủa sự
tăm tối.
Tôi rên rỉ:
- Thôi đừng nữa! Tôi năn nỉ mà! Tôi chỉ là một luật sư chân yếu tay mềm
chứ đâu phải là một tên cường dâm!
Cạnh tôi, một giọng nữ thét lên trong tiếng nhạc dồn dập:
- Ồ! Harry, anh thật tuyệt…
Harry nói với tôi:
- Chớ dại bỏ cuộc. Ở phòng trong còn nhiều em nữa.
Cố gượng dậy trên khuỷ tay, tôi gào:
- Bộ mấy cô thiếu đàn ông à?
Sau một nỗ lực yếu ớt, đầu tôi ngã xuống sàn và tôi nằm thẳng đờ, không
nhấc nổi cánh tay. Bỗng chốc, tôi nhận ra rằng tiếng nhạc đã ngưng và vì ù
tai nên tôi không phát hiện kịp lúc.
Harry làu bàu:
- Trong nhà này chỉ có tao và một thằng tên Ruột Ngựa nhưng thằng đó chỉ
đến những lúc đói ăn. Từ nhiều ngày nay, tao chẳng nghe tiếng nó.
Tôi yếu ớt nói:
- Anh muốn nói tất cả những cô ở đây… Nghĩa là chỉ có anh với các cô ở
đây thôi sao?
Harry dịu dàng đáp:
- Đó là ma lực thú tính. Tao trông giống khỉ nhưng điều đó chẳng những
không làm kinh sợ mà ngược lại còn hấp dẫn các nàng.
Tôi hổn hển:
- Anh cừ đấy. Có bao nhiêu cô cả thảy?
- Vào lúc này thì có tám em. Sở dĩ tao ân cần tiếp đón mày là để các em
hiểu rõ và biết trân trọng hơn khả năng của tao.
- Thú thật, tôi chỉ muốn tìm Sandra Stillwell và mong được rời khỏi đây
ngay.
Sau khoảng nửa phút im lặng, Harry bình thản nói:
- Ừ. Tao tin mày không nói dối. Con nhỏ đó vừa rời khỏi đây. Một con ghệ
của tao đã đưa nó đến đây. Chỉ có điều con nhỏ đó còn ngây thơ trong trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.