VŨNG LẦY - Trang 97

Carter Brown

VŨNG LẦY

Dịch giả:Lê Thành

Chương 11

Khi tôi định nhờ Ronda gọi điện đến sở cảnh sát để hỏi xem bố nàng đã về
chưa thì cửa phòng khách mở ra và ông bà Holloway và cậu con trai bước
vào.
Ronda thốt lên:
- Mẹ!
Nàng chạy vội đến, ngã vào lòng mẹ và nức nở kể lể những buồn khổ chất
chứa trong lòng.
Cecil Holloway và cậu con trai út bước vào phòng khách. Vừa trông thấy
tôi, ông lớn tiếng ngay:
- Này Roberts, anh làm gì ở đây chứ? Anh là người tôi chẳng mong được
tiếp. Hẳn anh đã báo cho Ronda về cái chết của Charles theo cách suy diễn
của anh chứ gì? Giờ đây, khi anh gây ra bao điều tệ hại, tôi mong anh biến
ra khỏi đây để chúng tôi giải quyết vấn đề theo cách chúng tôi.
Tôi định lên tiếng, nhưng Richard, cậu con út nói trước tôi bằng giọng dịu
dàng, khôn khéo:
- Tại sao ba không lắng nghe lời giải thích của ông Roberts đây chứ?
Richard không có vẻ bồn chồn, cáu kỉnh của lần trước đây, khi tôi gặp cậu
ta.
Quắc mắt nhìn tôi, Holloway nói:
- Được, chúng tôi lắng nghe anh giải thích. Nhưng nếu anh còn sỉ nhục tôi
thì tôi và Richard sẽ cho anh biết thế nào là lễ độ.
- Hai chọi một… Nếu tôi không lầm thì đó là những phương cách mà một
doanh nghiệp ma đầu như ông thích chọn. Chẳng một rủi ro nào nhưng rất
nhiều lợi ích.
- Tôi không muốn nghe những lời chửi rủa. Nếu có điều gì muốn nói thì
hãy nói ngay rồi đi đi.
- Tôi hy vọng rằng Carlotti, hay gọi khác hơn là Matthews vẫn còn ở đây.
Nhưng hẳn ông ấy nghĩ rằng mình có thể yên ổn ra về một khi giải quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.