VÙNG MẮT BÃO - Trang 18

Một bộ khung xương giơ ra, chẳng còn nhận được ra mặt người, chỉ thấy
giọng nói thều thào, tiếng được, tiếng mất:
- Chết chiều nay rồi bà giáo ạ. Người chết nhiều lắm. Sáng nay, ngoài ngã
tư Giỗ, có hai mẹ con nhà nọ, không biết người Thái Bình hay Nam Định...
Giọng người kể ràn rụa nước mắt - Khốn khổ quá bà giáo ơi! Mẹ chết rồi
mà đứa con có biết gì đâu, nó vẫn bò nhoai trên ngực mẹ mà nhay hai núm
vú đã đen sì lại rồi ngằn ngặt khóc. Ai thấy cũng nhỏ nước mắt nhưng rồi
cũng đành ngoảnh mặt đi. Mấy ai biết mình sẽ sống sót được đến bao giờ
mà dám nhặt đứa bé mang về hả bà? Nhà cháu đây này, chẳng biết ngày
nay, ngày mai, hay ngày kia sẽ chết...
- Nhà chị đừng dại miệng - Bà giáo an ủi người đàn bà nọ - Gắng xoay xoả
cho qua cái nạn này. Lúa non cũng sắp có rồi. Nhà tôi cũng thế thôi, củ
chuối ngoài vườn đào sạch như chùi. Ăn mãi của chuối nó cũng phù người
lên mà cũng có còn để đào đâu. Sáng nay, đi tuốt mãi mới được vài bông
lúa mới đông sữa về đây. Tôi phải rang khô, giã nhỏ rồi đấy, chị cầm lưng
bát về nấu cháo loãng cầm hơi, mai ra đồng mà suốt lúa...Chẳng sàng sẩy
được gì đâu, đành nấu cả vỏ trấu vậy.. Gắng mà qua đận này...
Người đàn bà nọ khóc. Tiếng khóc tức tưởi, ngậm ngùi. Dường như bao
hờn tủi dồn góp lại đọng thành đắng cay, bật ra trong tiếng khóc của con
người khốn khổ. Có lẽ nước mắt cũng chẳng còn để rỉ ra được nữa. Chỉ
thấy tiếng ức ức nghẹn ứ trong cổ bà ta. Giọng nói nghèn nghẹn lẫn trong
lời kể sụt sùi:
- Người chết nhiều lắm rồi bà ạ. Ngoài cổng chợ Cuối, rồi suốt con đường
qua làng, chỗ nào cũng thấy có người chết đói. Quan huyện đã cho đào cái
hố to tướng ở ngã tư chợ kia kìa. Họ thuê những người còn ngắc ngoải nhặt
xác người chết cho xuống hố. Nhiều vô thiên lủng bà giáo ạ. Nhưng những
người nhặt xác ấy cũng lại chết rồi. Họ được thuê nắm cơm để lôi người
chết đói đi chôn, vội vàng cắn, nhai, trợn mắt nuốt, lại nghẹn mà chết. Rõ là
không có ăn cũg chết, có mà nuốt cũng lại chết. Chẳng còn ai nhặt xác,
mấy tay lính dõng đành phải làm việc ấy bà giáo ạ....
- Tôi đi chợ cũng có thấy. Chợ Cuối đông đầy những người chỉ còn da bọc
xương. Giặc Nhật ác quá. Hết thu thóc tạ lại bắt nhổ lúa trồng đay, làm gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.