VÙNG MẮT BÃO - Trang 79

Mít bên Thái Bình mua giấy. Quẩn quanh, người làng anh đã gặp nhiều
nhưng tịnh không ai biết tin gì về gia đình Chắt con. Trái tim anh lúc cồn
lên, khi thắt lại. Giá có một chút tin, dù cho đó có là tin gì đi nữa cũng còn
đành đoạn. Đắng đót còn biết đường mò kim. Đằng này, cứ biệt vô âm tín,
biền biệt mãi… Chị Sự, chị Xoan cũng lắc đầu, bần thần. Nhìn Lân hồn vía
đôi nẻo đi về, hai chị nhìn nhau, lắc đầu.
Nắng vẫn cồn cào giữa những cơn gió bấc. Cái gió khô hanh dường như
làm nắng gầy gò, vàng vọt hơn. Bàn chân vô định dẫn Lân xuống bờ sông.
Đám cỏ may còn sót lại vật vờ quấn lấy ống chân anh như trêu, như ghẹo.
Lân buông mình, quăng người đánh phịch xuống một gốc phi lao xù xì ven
bờ nước.
Dòng sông vẫn thao thiết chảy. Dòng nước cuốn những thân bèo, những
rều, những rác thành mảng, quấn, níu chặt lại, dìm chúng chìm nghỉm rồi
bất ngờ tung lên đẩy cả đám trôi xuôi. Gió sà xuống mặt sông, cuộn nước
thành vô vàn lọn sóng, quất liên hồi vào đám thân bèo rồi lại tản ra, thẫn
thờ trôi dài trên mặt nước mênh mang. Chiếc thuyền nan nhỏ nhoi, cô độc,
hai mái chèo hờ hững buông bên mạn, vẽ đôi đường nước vô hồn giữa
dòng sông đang rợn ngợp triều cường. Nước ánh màu đỏ sậm, cuồn cuộn,
cồn cào. Lân thẫn thờ. Có khi nào sông ngừng chảy?
Mặt trời chìm dần, chìm dần xuống chân sóng. Những đợt gió liên hồi cuốn
nắng cuối ngày, tãi xuống mặt sông thứ ánh sáng mờ ảo nối ngày vào đêm.
Một con cuốc lạc đàn ngoài rìa sông cất tiếng gọi bạn. Cuốc, cuốc, cuốc…
Không có tiếng đáp lại. Nó miệt mài hơn. Tiếng kêu nghe khắc khoải như
bật ra từ trái tim nhỏ nhoi của nó. Cuốc… Cuốc… Cuốc… Bỗng như nắm
tro, nó tung mình lên. Cái bóng đen sẫm, nhỏ nhoi vươn như cố cất mình.
Hình như có tiếng cuốc đáp lời. Mơ hồ, xa vắng lắm. Đúng rồi. Tiếng cuốc
như mừng, như tủi, như giận như hờn khi tìm được nhau. Chỉ có Lân. Vẫn
một mình! Anh lại lững thững bước lên triền đê lộng gió. Nền nhà cũ của
Chắt con đây rồi. Những cây cột cháy dở đổ gục bên gốc phi lao sần sùi
như gương mặt người mắc bệnh phong hủi. Đất nền ngấm tro than, đen sì.
Tất cả vẫn hiển hiện trước mắt Lân.
Gió vẫn thao thiết thổi, vẫn vô tâm bỡn cợt cuộn những đợt hơi nước táp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.