VÙNG MẮT BÃO - Trang 91

thù. Muốn vậy, các đơn vị, cơ quan, địa phương và cán bộ phải quán triệt
quan điểm “trường kỳ kháng chiến”, bám sát cơ sở lãnh đạo phong trào và
quyết định mở đợt hoạt động mới, đánh mạnh, theo chủ trương chung của
Liên khu”.
Sau khi địch chiếm đóng rộng ra toàn tỉnh, Tỉnh uỷ quyết định lấy năm xã
khu Hà Đông - Thanh Hà làm căn cứ chỉ đạo kháng chiến.

* *
*

Dừng chân tại chiến khu đèo Voi, đoàn của Chắt gặp đúng lúc địch đổ
quân, quyết tiêu diệt toàn cơ quan đầu não của Hải Dương, cô cùng mọi
người một mặt lánh địch, một mặt chờ chỉ thị mới. Vừa cùng các đơn vị
tập trung chống càn, cô cùng các đơn vị rút về Nam Can - Thanh Hà, ở nhờ
nhà dân.

Tơm tởm sáng, Chắt con dậy nấu cơm cho cả đoàn. Bếp lửa bập bùng, soi
mặt cô khi mờ, khi tỏ. Bóng cô chênh chao, chập chờn trên vách rạ. Nồi
cơm lúc búc trên khuôn bếp nhỏ. Nhìn ba ông đầu rau can trường dầm chân
trong lửa đỏ, Chắt con suy nghĩ rất nhiều. Không lẽ cứ bỏ quê chạy mãi.
Chỉ thị mới của tỉnh uỷ trong thời kỳ mới cô đã nghe.

Vần nồi cơm giữa đống tro hừng hực, chiếc que cời trong tay cô gạt đám
than đỏ lửa gọn gàng ủ lên chiếc vung xoong. Chắt bước ra ngoài. Chân
trời đằng đông, màu hồng cánh sen hiện ra rực rỡ. Cô bồn chồn nhớ những
buổi chợ tất tả cùng bà con, nhớ tiếng mời chào đon đả của bà cụ bán hàng
bên cạnh, nhớ cả giọng cãi nhau ỏm tỏi của những bà hàng tôm, hàng cá.
Nhớ tiếng lợn kêu, tiếng gà gáy… Những âm thanh ấy gợi lên cuộc sống
bình dị, thanh bần nơi quê nhỏ. Không biết thầy u cô có còn ở bên Thái
Bình hay đã về quê? Lần này, cô không lo cho Lân nhiều như trước bởi cô
đã hiểu anh là người đàn ông can trường. Công việc sẽ cuốn anh đi. Anh sẽ
biết lo toan vừa để sống và công tác. Chiếc áo anh gửi cô hôm chia tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.