VƯỢN CÁO - Trang 57

đoán vì tình cảm thầm kín vợ dành riêng cho Antonini. Ông chán nản quay
lại trần nhà.

- Dylan Riley, trẻ, thạo công nghệ thông tin, bị nghi theo dõi, do thám
người khác và chuyên thu thập thông tin.

- Thế cảnh sát gọi anh lên làm gì?

- Riley có gọi điện cho anh.

- Vậy sao?

- Ừ. Hắn gọi cho anh lúc sáng thì chiều bị giết. Hung thủ bắn xuyên qua
mắt hắn.

Giọng Louise nghe giống bực tức, không giống ngạc nhiên:

- Trời ơi. Nhưng sao gã gọi cho anh? Cái gã... anh vừa nói gã tên gì nhỉ?

- Riley. Dylan Riley. Đọc lên nghe là lạ, nhỉ? Bình thường người ta đâu có
đặt tên như vậy?

Cầm tờ The New Yorker trên bàn thấp, Glass chỉ thấy vài thứ: tranh biếm
họa, cảnh công viên trung tâm, lộc non trên cành xuân và hình con chó bé
xíu.

Louise giục:

- Sao? Anh có định giải thích không đây? Toàn bộ chuyện này là thế nào?

- Có gì cần giải thích đâu. Tưởng Riley có khả năng cung cấp thông tin cho
cuốn sách nên anh mới liên hệ với hắn. Hắn gọi lại cho anh. Hóa ra số của
anh là số cuối cùng Riley gọi trước khi bị giết. Vì thế, cảnh sát mới gọi anh
lên hỏi cho ra lẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.