VƯỢN CÁO - Trang 73

Glass xong, Cleaver bất giác vuốt đường râu nhỏ xíu bằng đầu ngón trỏ và
ngón cái, đoạn bảo:

- Ta đi bộ chút nhé.

Trời cao xanh ngắt bao bọc đất đai, không gian xanh tươi đón chúa xuân
về. Cây lá rung rinh trong gió mạnh luồn qua tán cây mang lộc biếc. Mặt
nước hồ trong vắt phản chiếu ánh nắng trông như lưỡi dao sáng loáng.
Glass mê mẩn công viên rộng lớn, hào phóng và chứa đựng nhiều bất ngờ
này. Như mọi khi, người chạy bộ rất đông, còn có các bà mẹ đưa con ra
ngoài hưởng chút không khí trong lành, hoặc có thể họ chỉ là cô trông trẻ,
lại thêm nhóm người lang thang hoặc mắc bệnh tâm thần hoàn chỉnh thêm
bức tranh nhộn nhịp.

- Sách ông viết đến đâu rồi?

- Sách nào?

Cleaver cười khùng khục, nói oang oang:

- Ông giữ kẽ quá đấy.

Glass lạnh lùng:

- Sao cậu biết tôi? Do đâu cậu có số điện thoại của Alison O’Keeffe?

- Tôi tưởng đó là số của ông. Dylan lẩm cẩm tưởng mình ngăn nắp lắm, hóa
ra hắn cũng lầm lẫn vài thứ.

- Vậy ra cậu quen Dylan Riley?

- Phải, tôi biết gã tin tặc vắn số ấy.

- Cleaver này, công việc của cậu là gì?

- Cũng giống ông thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.