VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 171

Đám người kia thấy thế liền đánh vào bụng hắn một quyền. Vân Tịch

ôm bụng đau đớn ngã xuống.

- Tướng công…

Đỗ Thiện cùng Vân Hoa chạy tới đỡ lấy hắn.Vân Hoa bật khóc, nước

mắt như những hạt chân trâu rơi xuống :

-Cha, cha có làm sao không?- Nói rồi nàng xoay người hướng Lâm

Tịnh cầu xin.- Lâm thiếu, xin đừng bắt tỉ ấy. Ta cầu xin ngài…

Lâm Tịnh không đếm xỉa gì đến những lời nói kia, hắn vui mừng đến

bên tiểu mĩ nhân, đưa đôi bàn tay bẩn thỉu mơn trớn gò má nàng. Huỳnh
Hiểu nghiêng đầu tránh nhưng không thoát khỏi sự đụng chạm của hắn.

- Nàng thật đẹp.- Hắn không kìm lòng buông lời khen ngợi.

Khà khà, hôm nay thu hoạch thật tốt. Thật không ngờ đến tìm người

đẹp lại gặp được cực phẩm tiên nữ. Ha ha ha, ông trời thật tốt với hắn. Liếc
mắt nhìn người đẹp ở phía sau, hắn thỏa mãn cười lớn. Tiểu mĩ nhân, đại
gia đây nhất định phục vụ nàng thật chu đáo. Lâm Tịnh xoay người trở về,
hô lên một tiếng :

- Về thôi.

Huỳnh Hiểu cố hết sức thoát khỏi hai cái công cùm đang túm lấy tay

nàng, miệng không ngừng kêu :

- Mau buông ta ra. Tên xấu xa kia, mau thả ta ra. Ngươi ức hiếp dân

lành như vậy không sợ người ta báo quan sao?

- Ai, tiểu mĩ nhân à, ta mà còn phải sợ quan sao? Nói cho nàng biết, ở

Nam Kinh này, không ai dám đắc tội với ta. Ngoan ngoãn theo ta về, bổn
đại gia nhất định sẽ hảo hảo yêu thương nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.