VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 178

nàng toàn thân vô lực mặc hắn tùy ý định đoạt. Mộ Dung Phong cười khẽ
một tiếng, hắn bắt lấy tay nàng đặt trước ngực mình, thanh âm trầm thấp đã
khàn đục đi:

- Hiểu Hiểu, giúp ta cởi y phục.

Huỳnh Hiểu có chút thẹn thùng, hai má bắt đầu ửng lên một mảng

hồng đào. Bàn tay bé nhỏ run run tháo đai lưng hắn, cởi áo ngoài. Mộ Dung
Phong hài lòng nhìn nàng, hắn hôn lên miệng nàng một cái :

- Ngoan.

Một đêm sum họp sau bao ngày tháng xa cách. Một đêm điên cuồng

bù đắp cho sự trống vắng trước đây.

Huỳnh Hiểu mông lung mở mắt ra, ánh sáng mặt trời từ ngoài cửa sổ

rọi vào khiến nàng có chút chói mắt. Nàng một tay che mắt, lại cảm nhận
có luồng nhiệt nóng ở phía sau lưng liền khẽ cau mày quay mặt lại. Đối
diện với gương mặt tuấn mĩ an tĩnh ngủ, trong lòng nàng như có một dòng
nước ấm chảy qua. Nàng vươn tay chạm vào gương mặt hắn, hô hấp đều
đều, rõ ràng là ngủ rất say. Huỳnh Hiểu rất thích ngắm nhìn Mộ Dung
Phong lúc ngủ, bởi khi đó nàng thấy hắn mặc nhiên vô cùng soái. Huỳnh
Hiểu hôn nhẹ lên má hắn rồi vén chăn xuống giường.

Eo nàng đột nhiên bị cánh tay tráng kiện của ai kia siết chặt lại. Mộ

Dung Phong từ từ mở mắt :

- Nàng định đi đâu?

Giọng nói thâm trầm của hắn có ý hỏi lại có phần lo sợ. Hắn sợ nàng

định rời khỏi hắn, cánh tay liền gia tăng lực đạo kéo nàng ngã xuống người
mình.

- Sáng rồi, ta thấy hơi đói bụng nên dậy kiếm chút đồ ăn thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.