VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 183

Huỳnh Hiểu lắc đầu, hai mắt lộ rõ hoảng sợ. Không, nàng không

muốn rời khỏi Mộ Dung Phong, không muốn rời xa hắn thêm một lần nữa.
Nàng cố gắng lùi lại phía sau tránh xa Dạ thần một chút.

- Ta cầu xin ông. Đừng làm vậy mà…-Thanh âm của Huỳnh Hiểu có

chút run rẩy, lại nghèn nghẹn như sắp khóc.

Dạ thần không để tâm đến lời cầu xin của nàng, lão vung tay phát ra

một đạo quang màu vàng nhạt trói chặt lấy nàng.

Vù…Một thanh kiếm màu đỏ lao tới với tốc độ đáng kinh ngạc. Nó

không cần ai điều khiển tự động tới chém một đường màu đỏ đầy uy lực.
Đạo quang kia bị chặt đứt, lập tức biến mất. Huỳnh Hiểu ngã xuống sàn
nhà, hai mắt mở lớn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Hỏa kiếm cứ như
vậy tiến tới tấn công Dạ thần. Lão nhíu mày rất sâu, Hỏa kiếm nay sao lại
dám công kích lão?

Dạ thần nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng bình tĩnh như lúc ban đầu,

lão không nhanh không chậm tránh từng đòn công kích của Hỏa kiếm, bàn
tay không ngừng thiết lập ra trận pháp lại dùng nhiều đạo quang đa màu
dẫn dụ Hỏa kiếm vào trong. Hỏa kiếm bị mắc kẹt trong trận pháp kia,
không cách nào thoát ra tấn công lão nữa.

Nhưng không để Dạ thần đắc ý được lâu, Hỏa kiếm đã tìm được cách

phá trận, nó xoay một vòng, ánh sáng màu đỏ như tầng lửa nóng phát ra tấn
công vào một khe hở duy nhất trong trận pháp biến hóa càn khôn.

Đùng…Hỏa kiếm bay vút lên, kiêu ngạo ngẩng đầu nhìn Dạ thần. Cái

bàn trà cũng tất cả đồ đạc trong phòng đều vỡ nát do sức công phá quá lớn
của lực lượng vừa rồi.

Mộ Dung Phong từ ngoài bước vào, hắn phất tay, Hỏa kiếm tự động

bay về phía hắn. Hắn bắt lấy thanh kiếm, bước nhanh về phía Huỳnh Hiểu,
ân cần đỡ nàng đứng dậy :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.