VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 48

cũng không tồi a. Nóng thế này, uống rất đã. Bên cạnh bát nước sấu lạnh
còn có một bát đá bào. Mộ Dung Phong thích thú nhìn những vụn đá nhỏ
xíu, hắn xúc một thìa đá bào lên nhai. “ Rộp rộp” . Tiếng đá lạo xạo trong
miệng hắn, vị lạnh lạnh, tê tê ở đầu lưỡi và răng làm hắn thích thú vô cùng.
Hắn không do dự lấy một thìa đá bào đút cho Huỳnh Hiểu :

- Hiểu Hiểu, tỉ ăn băng đá này đi. Nhai cái này vui cực.

Huỳnh Hiểu há miệng đón lấy thìa đá bào, đắc ý nhai. Mộ Dung

Phong thật thảo tính nha. Nghe hắn khen đồ uống nàng làm, nàng cảm thấy
mát lòng mát dạ hẳn lên. Thật không uổng công nàng vất vả chuẩn bị cho
hắn.

- Hiểu Hiểu, ngày mốt hoàng huynh có tổ chức đại hội đi săn ở phía

tây thành Đông Doanh, tỉ có muốn tham gia không?- Mộ Dung Phong lên
tiếng hỏi.

Nghe thấy đại hội đi săn Huỳnh Hiểu vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy

phấn khích. Ài, từ bé đến giờ nàng mới chỉ xem người ta đi săn trên phim
thôi chứ nàng làm gì có cơ hội thử chứ. Hơn nữa, nam nhân cổ đại rất giỏi
cung kiếm, cưỡi ngựa, nếu được tận mắt chứng kiến họ săn bắn, ôi cha mẹ
ơi, nàng mới nghĩ mà đã thấy háo hức rồi. Huỳnh Hiểu hai mắt long lanh,
nhanh chóng gật đầu :

- Có chứ. Cậu có muốn đi không?

- Nếu tỉ thích thì ta dẫn tỉ cùng đi.- Mộ Dung Phong đáp. Kì thực hắn

đối với đại hội đi săn này không hề có hứng thú. Cũng chỉ tại lão hoàng đế
nhiều chuyện kia cứ đòi hắn phải tham gia, lại còn bắt hắn phải mang theo
Hiểu Hiểu. Hắn định không đi nhưng nếu Hiểu Hiểu muốn hắn sẽ đem
nàng đi chơi một chút.

Huỳnh Hiểu sung sướng cười với Mộ Dung Phong :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.