Hàn Nguyệt Nguyệt lên lầu, đến một gian phòng ngồi xuống.
"Tiểu thư, không biết cô muốn ăn dùng gì?”
Tiểu nhị đặt ấm trà lên bàn cho Hàn Nguyệt Nguyệt, hỏi.
“Không cần, cậu kêu Chu chưởng quầy tới là được, nói tiểu thư chúng
ta họ Hàn”
Tiểu nhị thấy khách vừa nói liền đòi gặp chưởng quầy, cũng không
dám thất lễ, lập tức chạy xuống lâu đi tìm chưởng quầy tới.
Mà Chu chưởng quầy nghe tiểu nhị nói có tiểu thư họ Hàn tìm, lập tức
buông sổ sách trong tay ra, vội vàng chạy đi lên, tiểu nhị thấy bộ dáng Chu
chưởng quầy, không biết Hàn tiểu thư kia là người phương nào, có thể làm
cho chưởng quầy cung kính như vậy.
Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi ở bên trong, Chu chưởng quầy lập tức
đi vào, cung kính hỏi
"Không biết lão bản đến, là Chu mỗ thất lễ"
Hàn Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn về phía Chu chưởng quầy,
“Đâu nào, chỉ là ta tùy tiện đi một chút, Chu chưởng quầy ngồi xuống
nói chuyện đi.”
Chu chưởng quầy ngồi xuống đối diện Hàn Nguyệt Nguyệt. Hàn
Nguyệt Nguyệt hỏi han công việc, toàn bộ đều vẫn bình thường, xem ra
cách làm việc của Tư Tư càng ngày càng tốt.
“Chưởng quầy”
Đột nhiên một tiểu nhị chạy tới, hốt ha hốt hoảng tiến vào. Ba người
trong phòng đồng thời nhìn về hướng cửa.