VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 226

“Mạnh đại ca, nói đến ta còn nợ ngươi bạc, nếu không ta đã không thế

này”

Hàn Nguyệt Nguyệt đột nhiên nhớ tới ba năm trước đây kêu Hiểu Tinh

lấy lệnh bài kia đi rút khoản tiền, vốn muốn có tiền lập tức sẽ trả, nhưng
kéo dài tới hiện tại cũng chưa trả lại.

“Thiếu bạc ta? Nguyệt Nguyệt mượn của ta khi khi nào mà chính ta

còn không nhớ rõ?”

Mạnh Dịch Vân dừng lại động tác, hắn tất nhiên là biết Hàn Nguyệt

Nguyệt lấy lệnh bài kia rút khoản tiền, nhưng trên mặt vẫn giả bộ khó hiểu.
Hàn Nguyệt Nguyệt xấu hổ cúi đầu.

“Ta cầm lệnh bài huynh cho đến ngân hàng tư nhân, bất quá ta vốn

định có tiền sau liền trả, không phải là do không có cơ hội gặp Mạnh đại ca
sao, hiện tại gặp được tất nhiên là phải trả.”

Hàn Nguyệt Nguyệt hất mặt lên trời, thật sự cường điệu chính mình sẽ

trả bạc cho người ta. Thấy bộ dáng Hàn Nguyệt Nguyệt, Mạnh Dịch Vân
trên mặt mới giả bộ một bộ mặt giải thích nghi hoặc.

“Nếu là ta đưa cô lệnh bài, thì nó đó chính là của cô”

Hắn cũng không nghĩ tới, ba năm qua Hàn Nguyệt Nguyệt cũng chỉ

dựa vào lệnh bài lấy chừng ba vạn lượng bạc. Nếu lấy tiếp hắn cũng sẽ
không hỏi đến, dù sao đã tặng người ta, người ta xử trí như thế nào là
chuyện của người ta, chỉ cần không làm ảnh hưởng đến hắn là được.

“Làm sao có thể, tuy bạc không nhiều lắm, nhưng là liên quan đến vấn

đề nhân cách, ta nói rồi nhất định sẽ trả”

Nàng mặc dù thích bạc, nhưng là không thể vô duyên vô cớ chiếm vật

thuộc quyền sở hữu của người khác, cái gọi là quân tử ái tài thủ chi hữu đạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.